"Chào thầy" An lễ phép cúi chào thầy Duy cùng người phụ nữ đi bên cạnh.
"A anh đẹp trai, ba ơi kia là anh đẹp trai của Thỏ"
Bé con trên tay thầy reo lên, tụt xuống khỏi người ba và chạy đến ôm lấy một chân của người trước mặt đồng thời cũng ngước mắt lên ra vẻ nũng nịu hòng lấy lòng anh đẹp trai của bé. An thì lại vô cùng hưởng thụ biểu cảm hiện tại của bé con, chính vì thế An đã ngồi xuống để bế bé con vào lòng.
"Chào bé Thỏ, Thỏ có nhớ An không?"
"Dạ, nhớ, nhớ. Thỏ nhớ anh đẹp trai"
Nhìn một màn này thì không chỉ hai vợ chồng Duy mà đến cả thư ký Châu bên cạnh An cũng như không tin vào mắt mình. Hẳn là hai vợ chồng thầy đã nghe bé Thỏ kể về danh xưng anh đẹp trai rồi nhưng thầy Duy không ngờ anh đẹp trai trong lời của con gái mình lại là An. Còn thư ký Châu đứng bên cạnh An cũng mang theo tia sửng sốt vì Châu chưa bao giờ thấy và cũng không nghĩ là Giám đốc của cô lại thích trẻ con. Vị Giám đốc lạnh lùng này của cô sao có thể cùng con nít ở chung một chỗ được chứ?
"Chào em, không nghĩ anh đẹp trai của con gái tôi lại là em. À còn đây là vợ tôi" Thầy Duy lên tiếng.
An có chút chưa kịp tiêu hoá lời nói vừa rồi của thầy Duy nhưng cũng ngay lập tức phục hồi vẻ mặt lãnh đạm thường ngày rồi gật đầu chào với vợ thầy.
Vậy nghĩa là cô ấy có thể vẫn còn độc thân.
Lúc này khoé mắt An mang chút ý cười. Rồi An ôm bé con trên tay mình bước vào phòng vì ba mẹ bé có nói thế nào thì bé cũng không chịu rời khỏi anh đẹp trai.
Thư ký Châu vốn yêu thích trẻ con mà đằng này bé con trước mặt cô lại quá đáng yêu rồi, thế nên Châu đã đến sát bên cạnh An để có thể dễ dàng nói chuyện với bé con đáng yêu kia.
"Chào bạn nhỏ. Chị là Châu. Bạn nhỏ tên gì thế?"
"Thỏ tên là Thỏ a~" Bé con ngây thơ trả lời chị gái nọ. Với bé thì chị gái này cũng thật xinh đẹp nhưng mà vẫn còn thua xa mẹ Trang của bé, trong mắt bé thì mẹ Trang của bé là đẹp nhất rồi nha.
Bé con không hề biết rằng không chỉ trong mắt bé mà còn là trong mắt của bao nhiêu người khác, bao gồm cả người đang bế bé đây cũng thấy mẹ Trang của bé là đẹp nhất.
An phì cười trước câu trả lời của bé con trên tay mình, lần trước bé con cũng trả lời An y như vậy.
"A là bạn Thỏ sao, vậy chị có thể làm bạn với Thỏ được không?" Châu nói rồi đưa tới cho bé 2 cục kẹo hòng lấy lòng bé.
Nhìn thấy kẹo trong tay Châu, An nhận thấy trong mắt bé con có một chút biến đổi. Mới đầu là hân hoan, mừng rỡ nhưng như vừa nhớ ra gì đó bé con ngay lập tức cự tuyệt.
"Hông được đâu. Mẹ Trang dặn bé là hông được nhận đồ từ người lạ"
Cứ mỗi lần nhắc đến mẹ Trang, An thấy đồng tử của bé con đều giãn ra, trong mắt mang theo vô hạn yêu thích không thể kiềm chế. Chắc hẳn mẹ Trang rất được lòng bé con này.
Tự nhiên An nhớ ra, hình như từ lúc đến đây An vẫn chưa thấy nàng. Nghĩ thế An liền đảo mắt một vòng trong căn phòng lớn và dừng lại ở cửa ra vào.
BẠN ĐANG ĐỌC
CÔ GIÁO À!!!
Romance"Cảm ơn người vì đã là một phần thanh xuân tươi đẹp của em" _________ Đây là truyện đầu tay của mình nên nếu có sai sót gì mong mọi người bỏ qua nhé.