Đứng được một lúc, An càng thấy nhiều ánh mắt không đứng đắn nhìn về phía này nên An lập tức kéo nàng đến một chỗ vắng vẻ hơn, trực tiếp cởi áo vest trên người mình ra và khoác lên người nàng.
"Em... cái người này" Nàng sửng sốt mất một lúc.
"Hửm? Em như nào?" An ra vẻ vô tội mà hỏi lại.
"Không có phép tắc" Nàng buồn bực thả ra một câu.
"Như thế nào là không có phép tắc a? Em mặc áo cho người yêu em thì có tội tình gì cơ?"
Nàng giận dỗi không thèm trả lời An mà quay người đi.
An tiến gần đến nàng từ phía sau làm cho lưng nàng gần như dính vào người An đồng thời cũng ghé sát vào tai nàng thủ thỉ.
"Đi với em nhé"
Nàng im lặng biểu hiện cho sự đồng ý và cũng không hỏi rằng An sẽ đưa mình đi đâu, vì trong lòng nàng biết dù có đi đến đâu cũng không quan trọng mà quan trọng là bây giờ nàng đang đi cùng người mình thương.
An thì khỏi nói, vui như mở cờ trong bụng rồi. An ngay lập nắm lấy tay mỹ nhân bước ra khỏi căn phòng.
Và một màn này thu hút không biết bao nhiêu sự chú ý từ các vị quan khách có mặt tại nơi đây. Riêng cô thư ký của An cũng phải trợn mắt kình ngạc, Châu không thể tin được Giám đốc nhà mình như thế nào lại kéo theo mỹ nhân vạn người mê rời khỏi nơi đây a!? Rồi còn gì nữa, còn cởi áo trên người mình ra khoác cho nàng, hành động khẳng định chủ quyền. Thật sự trong đầu Châu hiện lên một tia quỷ dị, trước đó cũng từng có lời đồn rằng Giám đốc của cô trở nên lạnh lùng, xa cách ngàn dặm như vậy là vì một người phụ nữ, người ấy không lẽ lại là...
____________________
Trong xe An lúc này vẫn duy trì không khí im lặng như lúc đầu vì cả hai người đều đang mải theo đuổi những suy nghĩ riêng của mình. An thì đang lo sợ nàng đã tìm được tình yêu mới, sẽ chán ghét mình còn nàng thấy An vẫn làm bộ mặt lạnh lùng thì cũng có chút buồn bực.
Khoác áo cho người ta rồi còn kéo người ta đi, vậy mà bây giờ vẫn bày cái bộ mặt đấy ra cho ai xem?
"Em định đưa tôi đi đâu?" Rốt cuộc nàng cũng không chịu được bầu không khí ngột ngạt này nên đành lên tiếng trước.
Im lặng.
"Dừng xe"
Vẫn im lặng.
"Tôi nói dừng xe. Tôi muốn xuống xe. Tôi không muốn đi theo em" Nàng thật sự là bị An làm cho tức đến đỏ ửng hai mắt.
Và cứ thế nước mắt thi nhau rơi xuống.
An lúc này mới định thần lại nhưng vừa quay sang lại thấy nàng khóc đến thương tâm làm An hốt hoảng phải dừng xe lại bên vệ đường.
"A sao thế? Chị đừng khóc, đừng khóc mà"
Nếu như bây giờ có nhân viên cấp dưới của An ở đây chắc chắn họ sẽ vô cùng kinh ngạc khi thấy vị Giám đốc nổi tiếng lạnh lùng, sát khí nhà mình lại đang luống cuống vì những giọt nước mắt của một người phụ nữ lạ mặt.
BẠN ĐANG ĐỌC
CÔ GIÁO À!!!
Romance"Cảm ơn người vì đã là một phần thanh xuân tươi đẹp của em" _________ Đây là truyện đầu tay của mình nên nếu có sai sót gì mong mọi người bỏ qua nhé.