Hết buổi học An xuống phòng nàng để đưa nàng về và bạn An của chúng ta đang ấp ủ một quyết định lớn, à mà không, cũng không lớn lắm. Đó là bạn lớp trưởng của chúng ta quyết định sẽ năn nỉ nàng giáo viên chủ nhiệm cho mình đến ở với nàng với lí do là gì thì chưa nghĩ ra.
Bình thường khi mà vào phòng của nàng An sẽ không gõ cửa đâu. Không phải mất lịch sự đâu nhé mà là nàng đã nói với An rằng An có thể tự nhiên vào mà không cần gõ cửa gì hết và chắc chắn rằng An sẽ làm theo lời nàng nói rồi. Nhưng hôm nay An đang định đẩy cửa bước vào thì nó phát hiện cửa phòng nàng không đóng mà chỉ khép hờ, bên trong còn phát ra tiếng nói chuyện của nàng với một người nào đó mà giọng nói này nghe quen quen. Là ai nhỉ? An thầm nghĩ rồi nhìn vào khe hở của cánh cửa. Hóa ra là người quen, ai thì chắc mọi người cũng biết rồi đấy, còn ai ngoài ông thầy dạy hóa nữa.
Khoảng 5 phút sau thầy Duy bước ra thì khá bất ngờ khi thấy An đứng trước của phòng nàng. Không biết nó có nghe thấy gì không nữa.
"Chào em, em là lớp trưởng của lớp cô Trang nhỉ?"
"Dạ vâng, có việc gì không ạ?"
"À thì thầy muốn hỏi em chút chuyện, không biết có phiền em không?" Thầy khá lúng túng khi sắp hỏi An một vẫn đề gì đó.
"Dạ thầy cứ nói, em rảnh mà" An thắc mắc không biết thầy ấy sẽ hỏi gì mà mà lại bày ra bộ mặt lúng túng như vậy.
"Thầy muốn hỏi, không biết cô Trang đã có người yêu chưa vậy?"
An kiểu hoang mang-ing.
"Ơ thầy không biết ạ? Cô ấy sắp lấy chồng luôn rồi đấy ạ"
"Thật sao?"
An có thể thấy được sự thất vọng tràn đầy trên khuôn mặt thầy Duy. Nhưng mà cũng lạ quá ha, cả cái trường này hầu như ai cũng biết nàng và An đang yêu nhau vậy mà ông thầy này lại không hề hay biết gì là sao? Thầy ấy cũng chuyển tới đây gần 1 tháng rồi chứ bộ.
"Dạ không còn việc gì nữa thì em xin phép đi trước ạ. Em chào thầy"
An cúi chào thầy ấy rồi đi vào phòng nàng.
Thấy An đi như vậy thầy Duy rất muốn gọi lại để hỏi xem người yêu của nàng là ai nhưng mà chưa kịp nói gì thì An đã vào phòng nàng rồi.
...
Thật ra thầy Duy đến đây để mời nàng đi ăn tối vì cả 2 lần trước mời hụt rồi. Cũng thật may rằng nàng đã đồng ý không thì thầy ấy sẽ mời tiếp quá.
______________________
Trong phòng nàng lúc này đang có một màn làm cho người ngoài nhìn thấy thì phải đỏ mặt xấu hổ.
Nàng đang dọn đồ chuẩn bị đi về thì An bước vào với khuôn mặt khó chịu, khóa cửa rồi đi đến bên nàng chẳng nói gì mà chiếm luôn đôi môi đang hé mở kia. Phải một lúc lâu sau, khi mà nàng không thể thở nổi nữa thì tên ngốc ấy mới buông tha cho đôi môi của nàng.
Rời đôi môi ngọt ngào ấy An hừ một tiếng rồi ngồi xuống ghế không quên ôm nàng người yêu vào lòng.
"Sao đây?" Nàng hỏi An vì nó cứ ngồi ôm nàng mà chẳng nói nửa lời.
BẠN ĐANG ĐỌC
CÔ GIÁO À!!!
Romance"Cảm ơn người vì đã là một phần thanh xuân tươi đẹp của em" _________ Đây là truyện đầu tay của mình nên nếu có sai sót gì mong mọi người bỏ qua nhé.