35. Không sợ mất vợ sao?

887 26 1
                                    

Hai người vừa bước ra khỏi phòng ăn thì An lại vô tình gặp phải người quen.

"Chào Giám đốc An"

Người nọ lên tiếng chào làm An ngơ ngẩn mất một lúc. An không nghĩ sẽ gặp người phụ nữ này ở đây.

"Phó Giám đốc Huyền, chào em. Không ngờ lại gặp em ở đây"

Đỗ Như Huyền-Phó Giám đốc và cũng là cô con gái út của Chủ tịch tập đoàn B. Ở đất nước này thì tập đoàn B cũng rất hùng mạnh, nhưng vẫn xếp sau tập đoàn của gia đình An một bậc. Cũng không vì thế mà họ tranh đấu nhau, bởi người đứng đầu hai tập đoàn lại là bạn bè thân thiết. Ba mẹ của An rất thân thiết với ba mẹ Huyền. Vì thế hai tập đoàn lớn mạnh này được ví như một cặp song sinh một chín một mười. Khoảng 5 năm trước Huyền có đi du học ở Mỹ và cũng mới về nước được gần nửa năm.

"An về nước khi nào mà không báo em biết? Em cũng không thấy hai bác nói gì. Mãi đến mấy hôm gần đây mới thấy ba mẹ nói hai bác về nước rồi"

"À đây là..."

Huyền mải vui mừng vì tình cơ gặp được An ở đây nên không chú ý nhiều đến người phụ nữ bên cạnh An. Đến khi thấy An cứ nhìn người phụ nữ bên cạnh mà không để ý đến mình thì cô mới dời sự chú ý sang người bên cạnh.

"Đây là chị Trang, người yêu của An" An giới thiệu nàng với người em thân thiết.

"Dạ chào chị. Em là Huyền, cũng có thể coi là bạn thanh mai trúc mã của An"

Bạn thanh mai trúc mã!? Mình chưa từng nghe tên ngốc ấy nói về người này.

"Ừm chào em. Rất vui vì được gặp em"

Ấn tượng của nàng về người tự xưng là bạn thanh mai trúc mã của An là một cô bé chắc chỉ khoảng 21-22 tuổi, còn trẻ hơn cô thư ký hôm trước. Cô gái này có vẻ đẹp nhẹ nhàng, đơn thuần cùng với đó là một chút ngọt ngào, tươi mới của tuổi trẻ. Nhưng nàng cứ có cảm giác ẩn sâu trong cơn người ấy lại không chỉ đơn giản là một cô gái đơn thuần.

"An mới về được 1 tháng nhưng có nhiều việc quá nên chưa kịp hẹn em"

"Có thật là bận không đó?" Huyền khoanh tay liếc xéo An.

"An thì chỉ có bận chăm gái thôi chứ gì?"

"Thì đó cũng là bận mà em" An cười.

"Vậy thì hôm nào rảnh phải qua nhà em ăn cơm. Ba mẹ em cứ nhắc tới An hoài"

"Được. Khi nào rảnh An qua. Gửi lời hỏi thăm đến ba mẹ giúp An nhé. An với chị Trang đi trước đây. Tạm biệt em"

____________________

An nhanh chóng đưa nàng ra xe để chuyển đến địa điểm tiếp theo như hai người đã bàn. An không muốn lãng phí một chút thời gian nào khi ở bên cạnh nàng.

"Bạn thanh mai trúc mã của em xinh đẹp dễ thương quá ha" Nàng nói trong khi An đang nghiêng người sang để cài seatbelt cho mình.

"Vâng, chúng em thân với nhau từ hồi còn nhỏ xíu á" An cười híp cả mắt khi nhớ lại những kỉ niệm với Huyền từ khi cả hai còn nhỏ.

CÔ GIÁO À!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ