Quay trở lại 40 phút trước.
Sau khi nàng đã đi vào trong nhà hàng thì điện thoại An reo lên.
"Mày đang ở đâu đấy?"
"Đây, đợi xíu tao đi cất xe rồi vào ngay"
Là Linh gọi cho An vì Linh và Tùng đã đợi hơn 15 phút rồi mà chưa thấy An đâu.
An bước vào một bàn trong góc khuất và chắc chắn rằng nàng người yêu của mình không thể nhìn thấy.
"Hey sao lại rủ tới đây? Lúc đầu mày bảo muốn ăn đồ Á mà sao lại tới nhà hàng đồ Âu?" Tùng hỏi An khi nó vừa bước đến gần còn chưa kịp ngồi xuống.
"😳... Thì là... 😅"
"Ê hình như cô người yêu mày ngồi bên kia kìa" Linh đang lia mắt khắp quán để quan sát thiết kế thì phát hiện nàng giáo viên chủ nhiệm của chúng đang ngồi cùng thầy Duy.
"Suỵt, nhỏ tiếng thôi con này" An bịt miệng Linh lại vì sợ nàng phát hiện ra mình đang ở đây.
Đúng là hôm nay An muốn ăn món Á nhưng mà có một cái gì đó thôi thúc An phải đến nhà hàng này. Là tự nhiên thay đổi khẩu vị chăng?
"Ê đừng nói với tao là mày đến đây để rình cô người yêu của mày đấy nha"
"Thì mày cũng biết đó người yêu của tao thì xinh đẹp như vậy còn ông thầy kia thì lại có vẻ là quyết tâm lắm"
"Thế sao không đi mình mày đi rủ tụi tao đến đây chi?" Tùng thắc mắc.
"Thì tao thấy tụi mày cũng rảnh nên, hehehe"
"Mà nè ngồi đây liệu cô ấy có nhìn thấy không nhờ?"
An ngó nghiêng xung quanh, lo rằng nàng sẽ nhìn thấy mình ở đây. Nếu để nàng biết được thì bạn An nhà ta sẽ nhục lắm.
"Yên tâm đi người ta đang bận nói chuyện, tâm sự chẳng quan tâm đến ai kia đâu" Linh là đang châm lửa đốt nhà An.
Sợ nàng phát hiện mình ngồi ở đây nên An đã lấy quyển menu lên để che. Bộ dạng An lúc này trông vô cùng lén lú. Cứ cố nhướn người về phía bàn của nàng để nghe ngóng nhưng kết quả là lại chẳng nghe thấy gì. Trông khác người đến mức mà kha khá khách hàng lẫn nhân viên phục vụ cũng phải để ý đến An.
"Mày có thể bình thường một xíu được không? Chứ quá trời người để ý kìa, nhục chết tôi"
Linh than vãn khi bạn An của chúng ta cứ hành động một cách thái quá lên như vậy. Có gì đâu chứ, chỉ là người ta đi ăn cùng bạn thôi mà có cần phải làm quá vậy không hả trời?
"Aissss wtf" Một câu chửi tục vô tình bật ra bởi bạn lớp trưởng đáng yêu của chúng ta. Không biết bạn ấy đã thấy gì mà lại phản ứng như vậy nhỉ?
"Gì đấy nhỏ mồm thôi con này" Tùng đập vào vai An.
"Làm gì có ai có người yêu rồi mà đi ăn với trai lại cười nói vui vẻ vậy chứ hả?"
"Lại còn liếc mắt đưa tình nữa chứ. Aisss"
Trong khi An đang ngồi than trời than đất thì Linh Và Tùng lại ngồi ăn rất tự nhiên ngon lành.
BẠN ĐANG ĐỌC
CÔ GIÁO À!!!
Romance"Cảm ơn người vì đã là một phần thanh xuân tươi đẹp của em" _________ Đây là truyện đầu tay của mình nên nếu có sai sót gì mong mọi người bỏ qua nhé.