Chap 74: Nhớ, nhớ, nhớ anh muốn chết

413 30 0
                                    

Tan tầm, TaeHyung trở lại căn phòng trống rỗng bỗng cảm thấy cô đơn một cách lạ kỳ. Đến giờ nấu cơm cũng lười không muốn làm, cuối cùng đành phải nhai mì tôm, không ngờ JungKook mới đi một ngày cậu đã không chịu được, JungKook là thạch năng lượng TaeHyung giờ thạch năng lượng đi mất cậu trở thành phế thải.

Lặn ngụp trong đống mì tôm xong, cậu lập tức bấm điện thoại gọi hắn.

“Có chuyện gì”

“Kookie ~ anh chừng nào trở lại”

“Anh mới đi một ngày”

“Nếu anh không trở lại em sẽ già mất”

“Tốt nhất chết già luôn đi”

“Kookie ~~ sau khi anh đi, em phát hiện dù anh có mắng em, em cũng thấy vui lắm”

“Em tới giờ uống thuốc rồi đấy, được rồi, hiện tại anh phải đi ăn cơm, cứ như vậy đi”

Mới nói được vài câu đã bị JungKook cúp điện thoại, cậu buồn chán đến chết ở trên ghế sa lon lăn lộn qua lại. Vốn dĩ tưởng rằng JungKook đi cậu sẽ được tự do làm chuyện bình thường không dám làm, giả như mặc giày giẫm trên ghế sa lon, xem TV thâu đêm..v.v..Vậy mà hắn vừa đi ngay cả những thứ này đều trở nên vô vị mất đi hấp dẫn. Rốt cuộc chạy đi tìm bọn BonHwa ra ngoài thư giản.

Bốn người đi tới một nhà hàng nhỏ, BonHwa nhìn bộ dạng mệt mỏi của TaeHyung không nhịn được: “Sao rồi, rốt cục vẫn bị JungKook đá phải không?”

“Tớ Phi! Mồm cẩu cũng không phun ra mấy lời này”

GaEun cũng hùa theo trêu chọc cậu: “Có JungKook bên cạnh, cậu làm gì nhớ tới bọn tớ”

TaeHyung vỗ vỗ bả vai GaEun: “Thật bị nhóc con cậu nói đúng rồi, có hắn kề bên tớ thật không nhớ tới các cậu”

“Cậu thấy sắc quên bạn”

“Tất cả mọi người đều như vậy” TaeHyung nói năng dõng dạc

Ầm ĩ một hồi, DoYoon đề nghị TaeHyung dù sao JungKook cũng không có ở đây bọn họ cùng đi nhâm nhi chút rượu. Tuy rằng vừa bắt đầu cậu liều chết không từ nhưng cuối cùng vẫn ngăn không nổi lời dụ dỗ uống chút ít, hai ly bia, đến 10h mới chia tay mạnh ai nấy về nhà mình. Trên đường trở về nhà TaeHyung nhận được điện thoại JungKook đánh tới: “Em ở đâu?”

“Em, em ở bên ngoài”

“Giờ này còn ở bên ngoài làm gì”

“Vừa rồi bọn BonHwa đến kéo em đi ăn cơm, anh cũng biết lòng tốt của người ta sao có thể từ chối. Kookie, sao anh linh quá vậy biết em không có ở nhà”

“Em đúng là ngốc hết thuốc chữa, vì anh gọi về nhà mà không ai đón”

“Đúng, cũng đúng”

“15 phút nữa anh sẽ gọi lại số điện thoại của nhà, nếu em còn không bắt máy, Kim TaeHyung, em biết sao rồi đấy”

“15 phút”

“Em nghĩ hiện tại mấy giờ rồi còn muốn rong chơi đến bao giờ?” Nói xong, cúp điện thoại.

Cậu đem di động nhét vào túi, liều mạng gọi xe taxi trên đường, chạy nhanh trở về khu chung cư. Khi kim giây chỉ đến 15 phút, điện thoại liền vang lên, TaeHyung thở hổn hển nhận lấy điện thoại: “Em đây, em đây”

|KookV Ver| Muốn làm ông xã của emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ