chương 27

604 48 5
                                    

" Em không nói "không được", vậy tạm xem như chấp nhận. "

" Ơ... "

" Hẳn là em không có ngủ, xem đi, dưới mắt tạo thành một vệt đen rồi, mau về, hôm sau chúng ta lại nói, được không? "

Rồi Nghiêm Hạo Tường cứ ngơ ngẩn như thế quay về.

Khoan đã? Cậu chưa nói gì đều bị nhét chữ vào mồm rồi? Câu hỏi còn chưa kịp nghe rõ đã có người trả lời giúp...?

Nhưng mà nghĩ lại, nếu tự mình trả lời cũng sẽ ngây ngốc gật gật đầu thôi, như vậy còn ngại hơn.

Lúc nãy nhất thời đờ đẫn không phản ứng gì, bây giờ ngẫm lại, màn độc thoại của Lưu Diệu Văn thật sự muốn bao nhiêu sến súa đều có bấy nhiêu, đúng là biết cách làm người ta cảm động.

mặt lại nóng ran, Nghiêm Hạo Tường bước chân nhanh hơn để trở về. Nhất định phải rửa mặt để giải nhiệt rồi đánh một giấc.

Lý Trọng nhìn người mặt mũi đỏ lựng gấp gáp bước đi, thầm cười trong lòng, vậy là chủ tử của hắn đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được Thái tử phi của ngài.

" Ngài nói... Cái đó là cố tình chọc tức Hoàng hậu tiền triều? "

Lưu Diệu Văn nhìn cậu, biểu cảm thập phần nghiêm túc.

"Đương nhiên, trẫm nhất định làm bà ta có cảm giác bản thân hoàn toàn bại trận, để ả hả hê vì đả thương em thì trẫm không thể chịu được, thế nào cũng không nghĩ ra em lại tỉnh dậy đúng lúc, lại nghe được đúng đoạn đó"

"'Nghe được đúng đoạn đó? Thế ý ngài là còn đoạn nào khác sao?"

Nghiêm Hạo Tường buột miệng hỏi, sau đó liền thấy mình có chút thất thố.

"Đúng, còn một đoạn sau, nhưng trẫm không chắc là em muốn nghe đâu. Em nghe xong lại đỏ mặt mím môi quay sang chỗ khác"

À, được rồi, cậu hiểu đoạn sau như thế nào rồi...

"Thì ra trong mắt em trẫm vẫn luôn là người tàn nhẫn độc ác như vậy, từ ngày đầu gặp đến tận bây giờ?"

Lưu Diệu Văn nhìn thẳng vào mắt cậu, hỏi ngược lại.

"Bởi vì... ai bảo lúc đấy Hoàng thượng ngài nói đến thật như vậy. Vả lại, lúc đó thần không biết những việc ngài làm sau lưng mình, nên..."

"Trước đây quả thật đó là những suy nghĩ của trẫm"

Hắn chỉnh lại cổ áo một chút.

"Nhưng sau khi gặp em tam quan đều bị phá vỡ rồi, nói gì vài cái suy nghĩ đơn thuần như thế. Sự xuất hiện của em từ đầu đã là một ngoại lệ "

Đối với phiên bản Lưu-Diệu-Văn-sến-súa-ngọt-ngào-ôn-nhu gần đây, Nghiêm Hạo Tường tạm thời vẫn chưa thể quen được...

"Theo kế hoạch, trẫm mới là người đỡ mũi tên đó. Đúng hướng bắn tên chỉ sượt qua vai, chưa kể trẫm đã vận y phục rất dày, em giúp trẫm làm người chứng kiến là được.

Chỉ cần hoàn thành bước cuối cùng đó, mọi chuyện sẽ kết thúc. Trẫm đã tự hứa với bản thân sau khi cục diện trở về trạng thái cân bằng sẽ đích thân nói rõ với em phần còn lại của sự thật, sẽ cho em một đại điển phong hậu vinh quang nhất, sẽ bù đắp cho những uỷ khuất của em.

[ Văn Nghiêm Văn ] Thái tử phi! người trở lại rồi. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ