Chương Hai

4.9K 283 59
                                    

" Bả cả, bà hai ơi lão gia về rồi "

Giọng con Ngọt la lên chí chóe khiến bà cả đang bặm lại son bị giật mình mà lem xuống tới dưới cằm.Bà lật đật lấy khăn lau lẹ rồi chạy ra ngoài cửa đón người, nhưng nào ngờ lần này bà lại chậm một bước.

Bà hai Hồng Ánh đang cười tươi rối giúp Lệ Sa gỡ chiếc mão nặng nề xuống, tự nhiên bị hớt tay trên, bà cả không phục.

" Lão gia có mệt lắm hong đa? Em đã sai con Ngọt chuẩn bị sẵn nước ấm rồi, mời lão gia vào trong tắm rửa cho khỏe người "

" Cám ơn em lung lắm Hồng Ánh "

" Lão gia nói cứ như em là người ngoài hỏng bằng, tối ngày cứ cám ơn người ta suốt "

Lệ Sa nở nụ cười gượng gạo, Hồng Ánh dẫu sao cũng là cháu gái của vua, không thể đối xử tệ bạc được.

Ngay từ đầu Lệ Sa vốn chẳng có tình cảm gì với bà hai, nhưng vì thánh thượng đã đưa chiếu chỉ ban hôn, phận làm quan triều đình thì làm sao có thể kháng chỉ.

Lệ Sa liếc nhìn đến con người đang đứng chù ụ một góc kia " Trân Ni, ngó bộ thấy ta về mờ em hỏng mừng hay sao đa? "

Bà cả Trân Ni liền ôm lấy cánh tay Lệ Sa mà nũng nịu " Lão gia, tự dưng em cảm thấy mệt trong mình quá, chắc là em bịnh rồi "

" Em bịnh gì đây? "

" Em bịnh tàng hình, riết rồi trong cái nhà này hỏng ai xem bà cả này ra củ khoai củ sắn gì hết đó đa "

Lại nữa rồi, Lệ Sa lắc đầu bỏ đi vào trong buồng, còn ở lại chỉ có nước mệt mỏi đầu óc thêm chứ chả được gì.

Ngày nào cũng vậy, bà cả và bà hai không móc méo, đá xéo nhau thì bữa cơm hôm đó ăn không có ngon cái miệng.

" Tại chị đó chị cả, lão gia bỏ đi luôn rồi vừa lòng chị chưa? "

" Ơ hay cái con này, lão gia bỏ đi là tại vì thấy mày õng a õng ẹo mắc ói lung quá đó đa "

" Chị đừng có nghĩ chị già rồi muốn nói cái chi cũng được nghen, nhìn đi nhìn đi " Bà hai ưỡn ưỡn người " Ngực tui còn bự hơn cả mông chị đó, lão gia mê tui còn hỏng hết nữa là "

" Mày nói ai già, mày có tin là tao vả chạc vô trong mặt mày hong con kia "

Bà hai thách thức " Ngon nhào vô kiếm cơm nè, tui sợ chị chắc "

Con Ngọt bưng thao nước vô phòng cho Lệ Sa rửa mặt, rồi đi qua đi lại dọn dẹp từ nãy giờ hết mấy quận mà hai bà vẫn chưa cãi lộn xong, hơi cũng dài dữ thần chứ chẳng chơi.

Bên trong phòng sách, Lệ Sa đứng trước gương thực hiện lại động tác quen thuộc suốt mấy năm qua.Bộ râu giả màu đen mun được Lệ Sa tháo bỏ xuống để lộ ra gương mặt trẻ trung tựa như chưa từng trải qua sương gió và bụi trần.

Ánh mắt Lệ Sa đột nhiên biến đổi có chút hung tợn, cô căm thù chính hình ảnh phản chiếu của bản thân mình trong gương.Càng nhìn càng thấy được vẻ non nớt và yếu đuối vốn có của một đứa con gái.

Khuê Phòng Tịch Liêu [Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ