Sáng sớm tinh mơ, Thái Anh lờ mờ mở mắt dậy, nàng mỉm cười dụi dụi vào lòng ngực ấm áp của Lệ Sa thêm một chút nữa.Tối đêm qua làm việc xong là cả hai lăn đùng ra ngủ, đến quần áo cũng chả thèm mặc lại.
" Ngủ thêm xíu nữa đi em "
" Quan Tổng đốc gì mờ lười biếng quá đi thôi, chị cả dứ chị hai đang chờ mình ra ngoải ăn sáng đó đa "
" Rồi rồi, em đi rửa mặt trước đi, một lát ta sẽ ra sau "
" Mau mau lên đó nghen, em thương nhiều hén "
Rửa mặt xong xuôi hết thẩy, Thái Anh tình tứ khoác tay Lệ Sa đi ra bên ngoài sảnh trước nhưng nhìn xung quanh cũng chẳng thấy bóng dáng ai.Quái lạ, bình thường là giờ này Trân Ni và Hồng Ánh đã ngồi đợi sẵn trên bàn cơm rồi mới phải chứ.
" Sấp nhỏ đâu hết rồi bây? "
" Dạ...dạ con đây nè lão gia "
Con Ngọt từ cửa sau chạy lên như ma đuổi, nó thở hồng hộc hớp lấy từng ngụm không khí nhìn mà tội nghiệp.
" Vô kêu bà cả với bà hai ra ăn cơm đi con "
" Dạ hai bà đang tụm đầu ở đằng sau nhà kho á lão gia "
" Hai bả mần cái chi dưới đó? "
" Lão gia chưa biết gì hở? "
Lệ Sa bình thản nhấp chung trà vừa được nàng rót cho " Có nói giống gì đâu mờ biết "
" Hì hì con quên....à mờ chuyện quan trọng là hỏng biết tối đêm qua ai ra tay đánh con Hạnh mờ sáng nay thằng Nhã thấy nó nằm xụi lơ trong nhà kho, mình mẩy thì máu me dữ thần luôn á lão gia "
" Còn có chuyện đó? "
" Dạ, thấy ghê lắm, chắc kỳ này trên người nó để lại chục cái sẹo là ít à nghen "
Chìm đắm trong dòng suy tư của riêng mình, Lệ Sa khẽ đưa mắt nhìn qua Thái Anh nhưng nàng vẫn giữ nguyên một bộ mặt bình thản không lấy một chút kinh ngạc hay bất ngờ.
Lần trước chuyện Hồng Ánh sảy thai còn chưa kịp tìm ra thủ phạm, lần này lại đến lượt con Hạnh.Chẳng lẽ là do cùng một người gây ra tất cả những chuyện kinh thiên động địa như vậy hay sao? Nhưng người đó là ai mới được?
" Tự dưng nhìn em kiểu đó, đựng nói là lão gia nghi ngờ em đánh con Hạnh nghen? "
" Ta còn chưa nói cái chi kia mờ "
" Ánh mắt của lão gia đã nói lên hết rồi, nguyên buổi tối hôm qua em ở cùng dứ lão gia hỏng phải sao? Thiệt rầu hết sức đó đa "
" Ta xin lỗi, ta nào có ý nghi ngờ em đâu đa, chẳng qua là ta đang suy ngẫm một số chuyện mờ thôi "
" Dị thì được...nhưng em đói rồi lão gia à "
Lệ Sa bật cười cầm đũa gắp vào chén nàng một miếng thịt gà kèm theo một ít rau muống xào tỏi.Cô biết Thái Anh giữ dáng nên rất ít khi dùng cơm, bữa ăn lúc nào cũng chỉ toàn thịt và rau, cực thân quá xá.
Nói đi cũng phải nói lại, bà cả với bà hai nhan sắc cũng không phải dạng vừa.Thái Anh mà lỡ xấu đi thì sự sủng nịnh của Lệ Sa giành cho nàng khả năng cao sẽ bị vơi bớt và san sẻ cho người khác, đừng hòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Khuê Phòng Tịch Liêu [Lichaeng]
FanfictionThể loại: Phong Kiến, tình yêu nữ × nữ, Futa cân nhắc trước khi đọc. Nơi khuê phòng lạnh lẽo, đã từ lâu chẳng còn chút hơi ấm nào nữa.Chỉ có một mình em đối diện với chiếc bóng của chính mình vì bởi phận đờn bà phải chịu đựng kiếp chồng chung. - Thá...