" Dạ con chào quan, chào bà ba "
Lệ Sa và Thái Anh mỉm cười gật đầu với dân chúng, dùng cơm sáng xong là Lệ Sa đã giữ đúng lời hứa đưa Thái Anh đi dạo chợ đặng cho nàng mở mang tầm mắt, rằng ở nơi đây nhộn nhịp và phồn hoa hơn quê hương nàng rất nhiều.
Hôm nay ra đường nên không cần mặc quan phục rườm rà, cô vẫn một bộ áo tấc thoải mái mà sang trọng.Nhưng còn Thái Anh lại có chút khác biệt với trước kia, nàng bây giờ đã là mệnh phụ phu nhân cho nên trang phục khi xuất hiện trước dân chúng cũng được thay thế bằng áo Nhật Bình màu đỏ quý phái, hoa văn và họa tiết vô cùng tinh xảo.
" Cớ chi bữa nay lão gia ra đường mờ hỏng mang theo lính dị đa? "
" Một mình ta vẫn dư sức bảo vệ cho em, huống hồ chi em cũng muốn được tự nhiên thoải mái khi ở cạnh ta, đúng chửa? "
Thái Anh tràn ngập hạnh phúc, định nhón chân hôn Lệ Sa một cái nhưng nàng sực nhớ đến chuyện hôm qua ở đằng sau vườn.Tốt nhất vẫn là thôi đi, giữa đường giữa xá nên biết tiết chế một chút.
" Em sợ ta làm tình làm tội chi em hở? "
" Thấy ghét ghê á, con người gì mờ hỏng biết kìm chế cảm xúc, lúc nào cũng...ấy lên cho bằng được hà "
Lệ Sa choàng một tay ôm eo nàng " Nếu có trách thì trách do em quá đỗi xinh đẹp, ta mê mẩn em cũng là chuyện thường tình "
" Cái miệng này dẻo quẹo hà, em ngó bộ lão gia còn định cưới thêm mấy bà nữa hén "
" Ta thề, em sẽ là người cuối cùng của Lạp Lệ Sa này đó đa "
Nàng cười tủm tỉm " Nhớ, nói lời phải giữ lấy lời, đừng như con bướm đậu rồi lại bay "
" Cho dù một trăm năm hay một ngàn năm nữa trôi qua.Ta tin chắc rằng người đời sẽ mãi mãi truyền tai nhau về chuyện tình đẹp của ta và em "
" Dạ, em thương lão gia, người duy nhất và cũng là người cuối cùng tồn tại trong trái tim của em "
Má đào phiếm hồng, Thái Anh e thẹn tựa đầu vào lòng ngực của Lệ Sa.Nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, không cần cầu kỳ hay phô trương, chỉ cần cả hai người đều biết và đều hiểu tấm chân tình của đối phương là được.
Ở nhà, sau khi lo cơm nước cho chủ cả xong thì cũng đến giờ cơm của gia nhân, một đám người tụ họp lại ăn uống cười nói rôm rả.
Làm việc cho Lệ Sa thật sự rất sung sướng, cô không hà khắc hay tính toán chi li từng đồng từng cắc với kẻ ăn người ở.Muốn ăn gì thì ăn, muốn làm gì thì làm nhưng tuyệt đối trăm ngàn lần cũng không được gian dối, nếu có sẽ bị phạt rất nặng.
" Con Ngọt đâu rồi ra tao biểu coi đa "
Con Ngọt bỏ dở chén cơm, nó nghe tiếng Hồng Ánh gọi nên trèo xuống khỏi bộ ngựa định chạy lên nhà trên nhưng lúc này Hồng Ánh cũng đã xuống đến nơi.
" Bộ mày điếc hay gì mờ hỏng nghe tao gọi mày hử? "
" Dạ con xin lỗi bà hai, bà tha tội cho con "
BẠN ĐANG ĐỌC
Khuê Phòng Tịch Liêu [Lichaeng]
FanfictionThể loại: Phong Kiến, tình yêu nữ × nữ, Futa cân nhắc trước khi đọc. Nơi khuê phòng lạnh lẽo, đã từ lâu chẳng còn chút hơi ấm nào nữa.Chỉ có một mình em đối diện với chiếc bóng của chính mình vì bởi phận đờn bà phải chịu đựng kiếp chồng chung. - Thá...