Sáng sớm chim hót ríu rít, Lệ Sa ngồi uống trà tỉa hoa cùng Trân Ni với tâm trạng vô cùng thoải mái.Ngẫm lại cũng đã rất lâu rồi cả hai người không có khoảng không gian riêng tư, đầm ấm như hiện tại.
" Em nhìn xem, chậu hoa lan này nở hoa ra màu vàng thiệt đẹp quá xá "
Trân Ni chống cằm mỉm cười nhìn Lệ Sa đắm đuối " Dạ đẹp "
" Cha chả, trà bữa nay cũng ngon lung dị cà "
Trân Ni dùng ngón trỏ khều khều một bên gò má của Lệ Sa " Dạ ngon "
Lệ Sa bật cười, nhìn bộ dạng của bà cả kìa, làm như lúc mới cưới không bằng.Ánh mắt si tình đó là sao chứ? Xem ra có người muốn hồi xuân rồi đây.
" Em sao dị đa, bộ ngó ta lạ lung lắm hở? "
" Chồng ai mờ đẹp dữ thần ôn luôn dị hỏng biết "
" Mèn ơi, em muốn xin xỏ ta cái chi thì cứ nói, đựng mần dị ta hỏng có quen đâu đa "
" Chiều nay lão gia cho phép em dứ em ba đi cúng chùa xíu nghen, chùa cũng ở gần đây hà hỏng có xa "
" Dị để ta sai lính chuẩn bị kiệu cho hai em, dạo này trời hay mưa lắm đó đa "
" Dạ thôi, đi chùa mờ mang theo nhiều người quá trộn rộn, tâm nó hỏng có tịnh được.Tụi em đi bộ được rồi, sẵn tiện hóng mát luôn "
" Thôi thì tùy em, nhớ đi sớm dìa sớm "
Hồng Ánh từ đằng xa chứng kiến một màn tình chàng ý thiếp mà nổi máu ghen lồng lộn lên.Sao chưa bao giờ thấy Lệ Sa ở riêng với bà hai mà cười nói vui vẻ như vậy hết, đúng là bất công mà.
Bên trong thì hùng hổ nhưng bên ngoài vẫn phải giữ nét mặt điềm đạm, cố tỏ ra tĩnh lặng như nước nhưng thật sự sóng dữ đang cuộn trào từng đợt.Hồng Ánh giương lên nụ cười máy móc rồi từ từ tiến lại chỗ bàn của Lệ Sa mà ngồi xuống.
" Em chào lão gia, chào chị cả "
" Ừm chào em, con Hạnh đâu sao dạo này ta hỏng thấy nó lảng vảng theo em nữa đa "
" Dạ em sợ nhìn thấy mặt nó lại khiến lão gia hỏng vui cho nên em đuổi nó dìa nhà hầu hạ cho cha em rồi "
Nói tới chuyện này lại khiến Hồng Ánh tức giận, mặc dù là chủ tớ thân thiết nhưng nó lại có suy nghĩ muốn leo lên ngang hàng với bà hai thì thử hỏi còn giữ nó bên cạnh để làm gì.
Một phần khác cũng là do nó cầu xin, nài nỉ bà hai cho nó rời khỏi căn nhà này.Cái người bí ẩn hôm trước đánh nó thừa sống thiếu chết vẫn chưa lộ rõ chân tướng, nó mà còn ở đây ngày nào chắc có lúc chết cũng không ai hay.
" Thôi em vô trong nghen lão gia, chuẩn bị trái cây đặng chiều còn cúng kiếng nữa đa "
" Ừm em đi đi, có cần mua cái chi thì cứ sai sấp nhỏ nó mần cho "
" Ủa chị đi đâu dị chị cả? Sao hỏng rủ tui? "
Trân Ni trề môi " Chỗ tao sắp sửa đi mày hỏng có đặt chân tới được đâu đa, nghiệp nó quật mày chết "
BẠN ĐANG ĐỌC
Khuê Phòng Tịch Liêu [Lichaeng]
FanfictionThể loại: Phong Kiến, tình yêu nữ × nữ, Futa cân nhắc trước khi đọc. Nơi khuê phòng lạnh lẽo, đã từ lâu chẳng còn chút hơi ấm nào nữa.Chỉ có một mình em đối diện với chiếc bóng của chính mình vì bởi phận đờn bà phải chịu đựng kiếp chồng chung. - Thá...