Chương Năm

3.6K 268 36
                                    

Trong buổi cơm chiều đầu tiên ở nhà Thái Anh, Lệ Sa là khách nhưng lại tự nhiên vô đối không hề có chút e dè.Còn Thái Anh thì khác, chẳng hiểu lí do vì sao mà nàng cứ liên tục cúi gầm mặt xuống khi ngồi ăn cơm chung với cô, chủ nhà này cũng thật là lạ quá đi.

Đến đêm, những âm thanh hỗn tạp của mấy loài côn trùng, sâu bọ bắt đầu kêu lên inh ỏi.Lệ Sa ngồi trên sảnh trước, bên ngọn đèn dầu chập chờn cẩn thận đọc đi đọc lại bảng cáo trạng mà lúc chiều cô đã sai lính đến phủ tri huyện lấy về.

" Câu từ nguệch ngoạc, nội dung sơ sài, ngó bộ chuyện này hết tám phần là có liên quan đến tên quan huyện chết bầm đó rồi "

Đứng trong cửa buồng, Thái Anh nhẹ nhàng vén rèm lén nhìn lên nhà trên.Lệ Sa vẫn còn đang tập trung nghiền ngẫm lại vụ án, nét mặt uy nghiêm, thanh tú đó đã vô tình được khắc họa như in vào sâu trong tâm trí của nàng.

Ò ó o o......

Gà gáy báo hiệu canh năm, Lệ Sa theo thói quen thức dậy vươn vai một cái, cũng may là không bị lạ chỗ nên ngủ cũng rất ngon giấc.

Đi xuống nhà sau rửa mặt xong xuôi hết thảy, lúc định dạo một vòng phía sau vườn thì tầm mắt của Lệ Sa chợt dừng lại ở cái bóng dáng người con gái thướt tha, yêu kiều đang cật lực nấu nướng gì đó dưới bếp.

" Cẩm à, em pha trà xong chưa đa? "

Con Cẩm đang dùng hai tay quạt khí thế vào trong bếp lò...

" Dạ dạ nước sắp sôi rồi cô, mờ sao tự dưng hôm nay cô dậy sớm nấu cháo chi dị cô? "

Thái Anh vừa khuấy cháo vừa có chút lo lắng nói " Hôm qua cô thấy quan ăn cơm rất ít, chắc là do đi đường xa mệt mỏi.Nên hôm nay cô nấu cháo gà cho quan dễ ăn đó đa "

" Mà cô, mới đầu nghe cô nói con còn tưởng quan Tổng đốc vừa già vừa mập y như ông quan huyện ở đây.Ai mà có dè, hôm qua gặp quan cái là con hết hồn bật ngửa liền cô, quan vừa trẻ mà còn vừa đẹp trai bà cố nội cha luôn á chời "

Nghe đến đây nàng vội che miệng bật cười, quả thật lúc đầu nàng cũng đã từng có suy nghĩ giống y như con Cẩm.

" Lần đầu gặp quan cô cũng bất ngờ lung lắm, tài đức vẹn toàn như vậy, thảo nào lại được người dân vô cùng kính trọng "

" Ai được mần vợ của quan chắc sung sướng lắm hé cô "

" Ừm, thôi bớt bớt nhiều chuyện, nhanh tay lẹ chân lên, loay hoay trộn rộn quài coi chừng quan dậy rồi là mần hỏng kịp đó nghen "

" Dạ con biết rồi cô "

Lệ Sa đứng nép ở một góc nghe hết toàn bộ câu chuyện mà không khỏi phì cười.Cô không ngờ nàng lại tận tình, chu đáo lo lắng cho từng miếng ăn giấc ngủ của mình tới như vậy, cứ ngỡ như là vợ lo cho chồng không bằng.

Ở biệt phủ của Lạp gia, bà cả đang cùng bà hai ngồi ăn sáng, nhớ lời Lệ Sa dặn dò cho nên Trân Ni cũng chả thèm đá động hay kiếm chuyện gì tới Hồng Ánh nữa.

" Bây giờ tui mới biết được là lão gia nhà mình khỏe ra sao đó chị cả "

" Mày nói dị là có ý gì đó đa? "

Khuê Phòng Tịch Liêu [Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ