Đến được nhà hàng, các anh ấy mở cửa giúp tôi xuống rồi mới cùng nhau bước vào trong nhà hàng cùng họ, trong suốt dọc đường đi từ ngoài vào đến tận trong phòng ăn VVIP mà các anh đã đặt trước thì các anh ấy đều bọc xung quanh tôi như thể là tôi yếu đuối vô cùng vậy á, tôi cũng khẽ bật cười thầm nghĩ
"Sao cảm giác như mình có dàn vệ sĩ có ngoại hình nổi bật vô cùng đi xung quanh thế này chứ. Nếu họ mà biết được mình là ai chắc sẽ sốc lắm nhỉ"
Mãi cho đến được vào trong phòng các anh ấy mới chịu tản ra và ngồi vào của mình, khi tôi vừa định đặt đít ngồi vào vị trí ghế ngoài cùng của bàn ăn thì một tiếng hắng giọng vang lên và nói:
-JiEul em qua đây ngồi này!!! -Anh Johnny nhìn tôi rồi chỉ vào chỗ ngồi cạnh anh ấy giữa anh Johnny và anh Taeyong
Điều ấy khiến tôi khá ngạc nhiên và bất ngờ, tôi cứ chần chừ chẳng biết có nên lại đấy ngồi không thì nhìn thấy ánh mắt có phần hơi nghiêm nghị của 2 anh ấy cho nên liền lật đật đi lại rồi ngồi chỗ đã được chừa ra sẵn giữa 2 anh Taeyong và anh Johnny, ngồi xuống xong trong lúc đợi món tôi thầm nghĩ
"Trời ạ!!! Ngồi như này rồi sao mình dám ăn!!! Chắc xỉu quá à, mà đây là lần đầu tiên mình ngồi cạnh 2 anh ấy luôn hay sao ấy, chẳng biết nên như thế nào nữa, Haizzzz!!!"
Ngồi đợi một chút thì cuối cùng các món ăn cũng đã lên, nhưng điều khiến tôi không nghĩ đến đấy chính là 2 ANH ẤY NGỒI GẮP THỨC ĂN CHO TÔI!!! À không 2 anh ấy không chỉ gắp thức ăn mà còn lột sẵn vỏ những món ăn như tôm hay là lấy sẵn phần thịt ra bỏ vào dĩa tôi còn những phần vỏ hay những phần không ăn được sẽ bỏ ra giúp tôi; nói ngắn gọn là 2 anh ấy làm tất cả cho tôi và việc duy nhất tôi cần làm là ăn mà thôi. Nếu là anh Johnny thì tôi có thể hơi tin nhưng mà ANH TAEYONG!!! Anh ấy cũng có thể dịu dàng ân cần như thế sao? Tôi nghĩ là chắc hiếm lắm nhỉ, tôi nhìn mấy anh khác mấy anh ấy cũng khá ngạc nhiên khi thấy anh Taeyong chăm sóc cho tôi nhưng rồi cũng nhanh chóng như bình thường lại. Tôi bất ngờ là thế thôi chứ cũng nhanh chóng lấp cái bụng đói đi chứ, thế là cũng nhanh chóng tập trung vào dĩa đồ ăn của mình. Nhưng có một điều mà tôi làm khiến các anh có chút hơi ngạc nhiên, kể từ khi tôi nhớ lại chút ký ức trong quá khứ thì dường như vài thói quen sống cùng với vài thứ mà bản thân từng quen trong quá khứ đã vô thức hình thành trong tôi, do đó mà bây giờ vì bản thân không hề thích ăn hành và tỏi cho nên đã ngồi lựa ra hết cả nhưng mà điều đấy khiến các anh hơi ngạc nhiên mà khẽ đánh mắt với nhau, các anh ấy cũng để ý rằng dạo này tôi cũng có gì hơi khang khác với mấy ngày đầu và cũng có hơi quen mắt với họ. Tôi thì chẳng biết gì cả mà cứ vẫn ngồi vô tư ăn rồi gẫy gẫy mấy cái cọng hành, miếng tỏi đi. Sau đó, khi đã ăn xong các anh cũng đã tính tiền xong thì chúng tôi cũng mau chóng rời đi và đi về nhà; trên suốt đoạn đường đi tôi vì cũng hơi buồn ngủ mà đưa mắt ra ngoài cửa sổ mà nhìn ngắm phong cảnh về đêm mà thẫn thờ, mà nào đầu biết các anh ngồi bên cạnh và đằng sau đang nhìn mình không chớp mắt
Đến khi về đến nhà, tôi mau chóng tạm biệt các anh rồi đi lên lầu về phòng mình để thay đổ tẩy trang rồi lên giường ngủ. Trong khi đó các anh thì sau khi nhìn tôi đã đi lên lầu và khuất bóng sau cửa phòng thì liền nhìn nhau và tập hợp tại cùng một chỗ ở trong phòng họp của các anh ấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[NCT/OT23/ MAFIA] ĐAU KHỔ EM TỪNG NHẬN BỌN ANH NHẤT ĐỊNH SẼ BÙ ĐẮP TẤT CẢ
FanfictionCuộc sống tôi có lẽ chẳng thể nào tệ hơn nữa nhỉ. Mất cha mất mẹ, bị bạo hành đánh đập cũng phải cắn răng chịu đựng; bản thân tôi không dám kháng cự vẫn luôn cắn răng chấp nhận họ hành hạ và bóc lột sức lao động hằng ngày. Đến một ngày khi họ định b...