Chương 72: Thẳng thắn

431 21 0
                                    




Chương 72: Thẳng thắn

"Nhà bạn ạ."

"Bạn nào?" Trần Nhân gạn hỏi không buông.

Diệp Kì Trăn thấp thoáng cảm giác bất an, tối hôm qua cô đã giải thích với Trần Nhân, Trần Nhân không hề nói gì, tại sao thái độ lúc này... Diệp Kì Trăn cũng coi như trả lời một cách tự nhiên: "Ôn Dư ạ, mẹ cũng từng gặp cậu ấy ở bệnh viện trong kì nghỉ hè trước đó ấy."

Cô gái với vẻ ngoài xinh đẹp kia, Trần Nhân có ấn tượng, tới nỗi vừa nhìn thấy ảnh liền nhận ra.

"Sao thế ạ?" Diệp Kì Trăn có trực giác Trần Nhân giục cô về nhà có liên quan tới chuyện này.

Trần Nhân nhíu mày, gần như dùng giọng điệu ép hỏi: "Con thành thật nói cho mẹ, con và con bé ấy có quan hệ gì?"

Diệp Kì Trăn sửng sốt, thần kinh đột nhiên căng lại, mà khi nhìn thấy Trần Nhân quay người lấy album ảnh, vứt lên bàn ăn trước mặt , Diệp Kì Trăn mới ý thức được chuyện gì đã xả ra.

Cuốn album này, hôm đó nhiệt huyết sục sôi, cô đã đi in những tấm ảnh yêu thích, muốn đặt cạnh nhau, sau đó tặng cho Ôn Dư làm quà năm mới.

Cô vẫn luôn rất thận trọng, chiều qua Đường Đường vội vàng kéo bản thân ra ngoài, nên mới không kịp khóa lại.

Trần Nhân chống một tay lên bàn, cho dù lúc này huyệt thái dương đang phồng lên, nhưng vẫn lắng lại tâm tình, cố gắng biểu hiện ra thái độ bình tĩnh khi đối mặt với vấn đề mà một vị phụ huynh nên có.

Buổi sáng khi dọn dẹp phòng, bà phát hiện ra cuốn album này, vốn chỉ tưởng là những hình ảnh ghi lại kí ức, nhưng càng xem càng thấy không đúng, ôm ấp, thậm chí là hôn nhau, rõ ràng không chỉ dừng lại ở mối quan hệ bạn bè bình thường. Những chuyện này phát sinh giữa hai cô gái, mà một trong hai lại là con gái mình, Trần Nhân thừa nhận khi nhìn thấy những bức ảnh này, bà đã rất tan vỡ.

Không khí căng cứng tới điểm đóng băng, sự im lặng trong phút chốc cũng có thể dài như cả thế kỉ.

Diệp Kì Trăn từng nghĩ sau khi gia đình biết được chuyện này sẽ có phản ứng gì, chỉ là lúc này nó ập đến gấp tới độ không kịp trở tay.

"Mẹ hỏi con và con bé ấy có quan hệ gì?" Trần Nhân có chút không thể khống chế, biết rõ hỏi cũng công cốc, "Có phải con và con bé đang yêu nhau không?"

"Vâng." Diệp Kì Trăn cắn răng trả lời, "Con và cậu ấy thích nhau, nên chúng con đã ở bên nhau."

Thẳng thắn rồi, còn dứt khoát hơn cả tưởng tượng.

Có lẽ thời điểm dũng cảm nhất của con người, chính là thời khắc đối mặt. Giống như trước mỗi lần lên sân khấu đều rất căng thẳng, nhưng lúc thực sự đứng trên đó, cũng không căng thẳng tới vậy, ngược lại chẳng hề bị phân tâm.

Khóe môi Trần Nhân run rẩy, còn đang tiêu hóa tất cả mọi thứ đột ngột ập tới này, bà nhìn Diệp Kì Trăn, khi cất lời lần nữa, tông giọng đã nâng cao hơn nhiều, thậm chí còn có chút hỗn loạn, "Có phải con cảm thấy học người ta yêu đương đồng tính mới mẻ? Hay là con thật lòng muốn chọc tức bố mẹ, không để con làm gì con nhất quyết muốn làm ấy?"

Dư Tôi Rung Động - Thanh Thang Xuyến Hương TháiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ