Nhấn sao để mình ra tiếp chương nha
Chương 51
Đêm rằm tháng giêngNgày xuân cứ thế mà trôi nhanh như cánh én đưa thoi, mới đó mà đã đến Tết Nguyên Tiêu. Vào đêm rằm tháng giêng này, Huyền Dao đã dặn Đàm Hoa sắp xếp một buổi yến tiệc ở Tây Hồ, để Nhật Suỷ cùng Thượng hoàng và Thái hậu xuất cung du ngoạn.
Nhưng Huyền Dao cũng dặn dò kỹ lưỡng, việc đề xuất thưởng ngoạn Tây Hồ lần này, nhất định Đàm Hoa phải nói là tự mình nghĩ ra, vậy thì Nhật Suỷ mới luận công mà bỏ qua những lỗi lầm của nàng trong quá khứ.
Đàm Hoa mừng thầm trong bụng, chỉ biết tìm cách để Huyền Dao thoải mái trong chuyến xuất cung lần này. Ai ngờ Huyền Dao nói nàng sẽ không xuất cung, ngay cả Lệ Uyển cũng giống như thế. Bởi lẽ cái thai của hai nàng cũng đã lớn, chỉ có thể ở trong cung cẩn thận tịnh dưỡng.
Thấy vậy nên Đàm Hoa cũng đành theo kế mà tâu lại mọi chuyện với Nhật Suỷ. Sau khi nghe Đàm Hoa đòi tổ chức yến tiệc ngoài cung, ban đầu Nhật Suỷ còn cảm thấy nàng có chút trẻ con. Nhưng sau khi được Đàm Hoa phân tích cặn kẽ, nói rằng đây là dịp để Thượng hoàng và Thái hậu xuất cung du ngoạn, Nhật Suỷ cũng cảm thấy lời này của nàng có lý, lại cảm thấy Đàm Hoa cũng đã dần hiểu chuyện.
Ngày lành cuối cùng cũng đến, ngoại trừ Huyền Dao và Lệ Uyển đang mang thai, còn Tuệ Doanh thì đang bị cấm túc, chúng phi tần cùng nhau ngự thuyền đến điện Hàm Nguyên dựng cạnh Tây Hồ. Riêng một mình Như Lộ cảm thấy không khoẻ trong hôm xuất hành, cho nên nàng đã xin Nhật Suỷ được ở lại trong cung, chuyện này đã được chàng chấp thuận!
Bấy giờ cảnh xuân ở Tây Hồ đẹp tựa tranh vẽ, cô Tịnh Văn đang ngồi cùng Thái hậu trong thuyền, nhìn thấy hình ảnh đền Quán Thánh xa xa, bà liền nhẹ giọng nói: "Vào đêm giao thừa, mẹ của Chiêu Hiến Quận chúa nói rằng bà đã bốc được một quẻ cát lợi cho con gái ở đây. Lần này Thái hậu có dịp xuất cung, hay là cũng xem một quẻ cho Huệ Vũ Đại vương?"
Thái hậu có chút băn khoăn, nhưng mà cuối cùng cũng gật đầu đáp: "Lát nữa chúng ta hãy đến gặp bà ấy!"
Đền Quán Thánh nằm ở phía bắc thành Thăng Long, tính đến nay đã tồn tại được mấy trăm năm, bên trong thờ vị thần Huyền Thiên Trấn Vũ, cùng với Bạch Mã ở phía đông, Phục Tượng ở phía tây, và Kim Liên ở phía nam, hợp thành Thăng Long Tứ Trấn.
Thái hậu cùng cô Tịnh Văn bước vào một gian nhà tranh ở hậu viện của đền Quán Thánh, chỉ thấy một vị đạo cô ngồi xếp bằng trên tấm bồ đoàn trước điện thờ. Tóc của bà đã bạc trắng tinh, mấy chấm đồi mồi ở trên da không giấu được sự già nua của một người ngoài tám mươi tuổi. Nhưng mà đạo cô này vẫn còn minh mẫn lắm! Nghe thấy tiếng bước chân từ xa, bà đã biết người đến thăm mình là đương kim Thái hậu: "Cũng đã lâu lắm rồi bà già này mới gặp người trong cung!"
Vị đạo cô trẻ tuổi quỳ bên cạnh nghe đến đây thì nhanh chóng đứng lên lui ra ngoài. Cô Tịnh Văn cũng gấp gáp đỡ Thái hậu đi vào trong, sau đó cẩn thận đóng cửa lại, chỉ thấy Thái hậu quỳ rập sau lưng vị đạo cô tóc bạc kia rồi cung kính nói: "Quả thực cũng đã lâu rồi con không đến đây để thăm Thái Thái hoàng Thái phi, đây quả thực là lỗi của con! Ở đây ngoài một số đồ vật thiết yếu mà hằng tháng con vẫn gửi đến chỗ của người, còn có vài cân kỳ nam mà Chiêm Thành tiến cống. Con biết lúc Thái Thái hoàng Thái phi còn là phi tử của Thái tông, người rất thích mùi trầm hương thượng hạng này!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Full Q2] - Phụng Vũ Trần Triều
RomanceQuyển 2 của truyện... Nữ chính là cháu nội của Hưng Đạo Đại Vương, gọi Thái hậu bằng "cô", gọi Quan gia một tiếng "anh họ". Năm Hưng Long thứ ba, nàng nhập cung thay thế người chị ruột bị thất sủng của mình là Văn Đức Phu nhân, ban đầu được sơ phong...