Boun bước ra từ nhà tắm, tay lau vội mái tóc ướt, trên người hắn là bộ đồ mà cậu đã soạn. Dù là tây trang hay quần áo thường ngày thì hắn vẫn có sức hút đến không tưởng bởi vì cơ thể hoàn hảo của hắn, nó hoàn hảo đến từng milimet. Mái tóc ướt của hắn khiến hắn thêm quyến rũ.
"Lại đây"
Prem ngồi trên giường, cậu nghe tiếng mở cửa liền rời mắt khỏi điện thoại, ngước mặt lên nhìn hắn, vẩy tay kêu hắn đến chỗ mình.
"Kính ngữ đâu? Anh lớn hơn em đó"
Hàng lông mày khẽ nhíu lại, hai tay chống hông mang vẻ khó chịu. Ai đời lại đi nói chuyện với người lớn như thế? Ngoài Prem ra thì chẳng ai nói với hắn kiểu đó đâu.
"Thế bây giờ anh có đến đây không?"
Cậu trả treo hắn, hắn chẳng nói gì thêm liền sải bước đi đến chỗ cậu đang ngồi, bất ngờ đè cậu nằm xuống giường. Nam trên nữ dưới, một tư thế ngập tràn sự ám muội.
"Này... anh... anh làm gì vậy? Mau... bỏ em ra"
Cánh tay cậu đặt lên khuôn ngực săn chắc của hắn, ý muốn đẩy hắn ra. Hai má cậu đỏ bừng bừng như muốn bốc cháy, miệng xinh bất ngờ cứng ngắt, chỉ có thể mấp máy được vài tiếng
"Dạo này em ngang ngược lắm đấy. Ai dạy em nói chuyện với anh như thế vậy hả?"
Boun ép sát người vào cơ thể cậu, nhướng mày hỏi cậu bằng tông giọng trầm quen thuộc.
"Ahaha...Em nào dám ngang ngược với anh. Trần nhà hôm nay đẹp ghê haha"
Cậu cười khì, giở thói đánh lạc hướng hắn. Hai mắt láo liên như muốn trốn tránh ánh mắt sắt lẹm của hắn đang dán chặt lên người cậu.
"Đừng có giở trò với anh, chiêu trò của em anh biết hết đấy"
Hắn thở dài nhìn cậu, hắn quá rõ con người cậu còn gì. Lúc nào cũng nghĩ ra trò chọc phá hắn, bây giờ lại giở thói ngang ngược với hắn. Hắn phải dạy dỗ lại thôi, cứ để như thế, sau này chắc chắn "khó sống"
"Để xem, phải dạy lại em kiểu gì đây?"
Boun nắm lấy tay Prem, ép chặt xuống giường, đan năm ngón tay vào bàn tay nhỏ nhắn. Cậu mở to mắt, đôi mắt long lanh chớp chớp nhìn hắn, hai má đã đỏ như cà chua từ lúc nào, môi xinh mím chặt không dám hé ra dù chỉ một chút. Cậu khẽ nuốt nước bọt, chuyến này coi như xong.
"Không cần phải dạy đâu, em hứa sẽ ngoan mà. Em không dám chọc phá anh nữa, em...em...mmm"
Cậu vẫn chưa nói hết câu vậy mà hắn đã lao vào ngấu nghiến lấy môi cậu như hổ đói. Những âm thanh ướt át, nhạy cảm bắt đầu vang lên trong căn phòng của hai người. Cậu khó khăn hô hấp bởi chiếc lưỡi không xương, quyến rũ của hắn đang xâm chiếm khoang miệng ấm nóng.
Cánh tay nhỏ nhắn bị hắn ghì xuống giường, cố đến mấy cũng chẳng thể thoát khỏi. Hắn điên cuồng trong nụ hôn nồng nhiệt giữa hai người, điên cuồng đến nỗi cậu có thể nghe được tiếng gầm gừ khe khẽ phát ra từ hắn, chỉ nhiêu đó cũng đủ biết hắn muốn đến mức nào.
BẠN ĐANG ĐỌC
( BounPrem Ver ) Nghiệt Ngã
FanfictionĐến khi chết đi vẫn không thể cùng nhau hạnh phúc