"Cuối cùng cũng xong. Hôm nay, khách đông thế không biết. Jie, cậu có thấy vậy không?"
Kim vứt bừa miếng giẻ lau lên bàn, ngồi phịch xuống ghế, ngửa cổ ra sau, vươn vai một cái rồi lại quay sang hỏi Jie
"Phải đông chứ, hôm nay quán chúng ta có P'Prem xinh đẹp giỏi giang mà"
"Con bé này...nói nhăng nói cuội"
Jie tươi cười, lên tiếng nịnh hót liền bị cậu mắng yêu
"Mọi người làm xong rồi thì chúng ta về thôi"
Min bước ra khỏi bếp sau khi giúp BamBam rửa bát. Tất cả liền reo lên vui mừng khi được tan ca, ai nấy đều tháo tạp dề ra, mặc áo khoác của mình vào rồi rời khỏi tiệm.
"À, Prem này"
"Hả? Sao thế?"
Cậu đang mặc áo khoác của mình vào thì nghe thấy Min gọi mình. Cậu tròn mắt đáp lại nhưng anh chỉ mỉm cười rồi nói: "Hôm nay cô làm tốt lắm"
"Cám ơn. Tôi về trước nhé"
Cậu vui vẻ cám ơn anh rồi ra về, ai lại không vui khi được ông chủ khen chứ
"P'Prem, đợi em về chung với"
Cậu vừa mới bước ra khỏi cửa thì bắt gặp Kim í ới kêu ở phía xa
"Này Kim! Không về với bọn mình à?"
"Hôm nay mình về với P'Prem. Mọi người về trước đi!"
Cuộc nói chuyện giữa Jie và Kim kết thúc. Cậu lại sải đôi chân dài chạy đến chỗ cậu.
"Anh, chúng ta về thôi!"
Cậu hí hửng, hôm nay quán rất đông khách nhưng dường như cậu vẫn còn rất nhiều năng lượng.
"Nhưng anh về hướng này"
"Em cũng về hướng này mà"
"Vậy về thôi. À mà này, em cúi đầu xuống đi"
Prem để ý thấy có chiếc lá nhỏ đang đậu trên mái tóc đen của cậu liền kêu cậu cúi đầu xuống. Cậu em to lớn ngoan ngoãn cúi đầu xuống, Prem nhẹ nhàng lấy chiếc lá trên tóc cậu ra
"Xong rồi. Về thôi"
Hai anh em rảo bước trên đoạn đường yên ắng, nói với nhau đủ thứ chuyện trên đời, nhưng phần lớn là chuyện ở trường và chuyện ở quán của Kim. Cậu kể về những lúc vui vẻ ở trường, ngành nghề cậu đang học, bạn bè trên lớp, cậu còn kể về Jie, Anna, BamBam và Min.
"Noona, lúc bé ấy, hôm đó em qua nhà Bam Bam để chơi với cậu ấy. Nhưng em lại đến không đúng lúc vì cậu ấy đang bị mẹ mắng vì cậu ấy tè dầm"
Cậu hí hửng kể lại chuyện lúc nhỏ cho Prem nghe. Cậu, Jie và BamBam từ nhỏ đã học chung với nhau, lại còn rất thân nên cũng biết được ít nhiều tật xấu của nhau.
"Haha... Sau đó thì thế nào?"
"Lúc đó em vừa mới mở cửa ra liền nghe thấy tiếng mắng nhiếc của mẹ cậu ấy nên em về nhà luôn"
Cả hai cùng cười khúc khích, hai anh em có vẻ rất hợp nhau.
"Mà anh có người yêu chưa?"
BẠN ĐANG ĐỌC
( BounPrem Ver ) Nghiệt Ngã
FanfictionĐến khi chết đi vẫn không thể cùng nhau hạnh phúc