Chương 22

685 74 7
                                    

Tuy Severus đã nói là không còn giận cậu nữa, nhưng tên thù dai đó nhất định là không muốn chuyện này trôi qua dễ dàng như vậy. Bằng chứng là anh ta chỉ làm đúng những gì đã nói : Xin nghỉ giúp cậu vào ngày mai với lý do là bị thương và tờ mờ sáng hôm đó không chút thương tiếc ném cậu qua bệnh thất.

Nên là hiện tại Harry Potter lừng danh đang phải chịu ánh mắt tra khảo của ba người- không phải là bốn người mới đúng, mặc dù cụ Dumbledore vẫn khá ôn hoà nhưng sự khó chịu của cụ vẫn tỏ rõ mồn một.

Vì có sự xuất hiện của thầy Lupin nên việc này không cách nào không truyền đến tai chú Sirius, thành ra khoảng tám, chín giờ sáng là chú ấy đã lao đến Hogwarts.

-"Trò Potter, ta mong là trò sẽ thành thật nói ra đã xảy ra cái chuyện gì?" Giáo sư Mcgonagall nghiêm nghị nói.

Harry cúi thầm đầu xuống.

-"Harry, con phải nói cho chúng ta biết thì mới xử lý được." Thầy Lupin nhẹ giọng khuyên giải.

Harry vẫn không lên tiếng.

Lần này thì Sirius không chịu được nữa, anh ta nhào tới nắm lấy vai của Harry, lập tức đụng đến vết thương ở tay khiến cậu đau đớn la lên.

-"Harry, nói cho chú biết đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Snape lại tìm thấy con đầu tiên, có phải con bị thương liên quan đến hắn không?"

Cả cụ Dumbledore và giáo sư Mcgonagall đều nhăn mặt.

-"Anh Sirius, tôi mong anh tôn trọng giáo sư của tôi." Cụ lên tiếng.

Chú Sirius bực bội im lặng lại.

Harry cảm thấy bản thân không thể đóng kịch câm nữa rồi, đành yếu ớt lên tiếng:

-"Thật ra thì..."

Cả bốn người quay sang nhìn nó không chớp mắt.

-"Con đi vào rừng Cấm, sau đó không nhớ gì nữa. Lúc tỉnh dậy thì bắt gặp thầy Snape đang đi tuần nên thầy ấy đưa con vào đây."

Thầy Lupin nói:

-"Đêm qua là thầy trực, không phải anh Snape."

Harry vội vàng sửa lại:

-"Con không biết, có điều chỗ con tỉnh lại khá gần nơi thầy ấy ở. Có thể là trùng hợp."

Không thể để mọi người nghi ngờ Sev được. Anh ấy đã chịu đủ cái này rồi. Harry hạ quyết tâm.

-"Được rồi, lần sau không được như thế nữa. Mọi người ra ngoài trước đi, cả anh nữa anh Sirius" Cụ Dumbledore nói.

Chú Sirius vẫn không phục, nhưng sau khi bị cụ nhắc tận tên cũng chỉ đành đi theo hai người khác rời đi, trước lúc đi còn không quên nói với Harry: Chú sẽ thăm cháu sau.

Harry cười khổ, một phần vì hành trình xây dựng quan hệ cha chồng - chàng rể của cậu e là sẽ khó khăn lại chồng khó khăn, một phần là vì cậu nghe rõ ràng cô McGonagall - viện trưởng nhà Gryffindor- vừa trừ 80 điểm của nhà Gryffinfor.

Nhưng những chuyện đó có thê để sau hẵn tính, việc cậu cần làm bây giờ là ứng đối với cụ Dumbledore. Cả căn phòng chỉ còn hai thầy trò, cụ ngồi lên cái ghế dựa có hình kẹo bông gòn bên cạnh giường bệnh, tay cầm một tách trà mật ong vừa biến ra chậm rãi nói:

(Snarry) Tôi không muốn bi kịch xảy raNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ