Chương 18

729 70 3
                                    

Bỏ qua cái kết quả sau gần hai tháng miệt mài của họ có gây sốc cỡ nào, thì Harry và Snape cũng phải nhanh chóng lên đường quay về Anh.

Tất nhiên, cũng phải thiết lập khoá cảnh nữa. Một chuyến đi không phải thám hiểm kéo dài ba ngày là quá lâu với phù thuỷ và pháp sư.

Họ sẽ quay lại đây sớm thôi, vì ngôi mộ rộng lớn này còn chứa nhiều bí mật cần những vị chủ nhân cuối cùng của nó khám phá ra. Sẽ là một tổn thất lớn nếu chưa thể tìm ra trước khi chúng biến mất - một lần và mãi mãi.

Harry không thể trở về Đường Bàn Xoay, vì vào ngày mai chú Sirius sẽ đến đón cậu đến sống với chú. Gia đình Dursley thì không hề phát hiện ra điều khác thường gì về việc đứa cháu của mình biến mất trong một khoảng thời gian dài như vậy, ngay cả bà Figg cũng không ngoại lệ.

Nắm lấy tay áo của người yêu, Harry nhỏ giọng oán thán:

-"Em ghét phải giả vờ như thế."

Snape vỗ vai cậu:

-"Rất nhanh liền không cần như thế nữa. "

Trước khi dùng bùa ẩn thân bước vào cánh cửa, Harry nói:

-"Rồi sẽ có ngày em quang minh chính đại cầm tay anh."

Snape gật đầu:

-"Được, một tháng sau gặp lại em ở Hogwart. Sẽ có bất ngờ cho em đấy. "

Sáng ngày hôm sau, số 4 đường Privet Driver, một chiếc xe hạng sang đậu trước cửa nhà họ.

Dượng Vernon trông rõ là bất ngờ, ông không hề nghĩ đến đám người kỳ quái đó có thể dùng những thứ như 'xe hơi'. Dù cái này cũng thu hút ánh mắt tò mò của hàng xóm nhưng nó đem lại cho gia đình ông nhiều sĩ diện hơn. Họ sẽ chỉ nghĩ rằng ông tiếp đón một vị khách hàng vô cùng giàu có mà thôi.

Chú Sirius bước xuống xe, một bộ đồ vest của Muggle cùng với cuộc sống tươm tất hơn làm chú trông chú đã điển trai hơn rất nhiều. Không còn vẻ lôi thôi, gầy gò khi mới ra tù nữa.

Sirius bắt tay lấy lệ với dượng Vernon, rồi lập tức quay sang Harry càu nhàu:

-"Những thứ này của Muggle thật ngu ngốc chết đi được, đống sắt vụng đó chậm chạp khiến người ta bực cả mình."

Harry không để ý đến ba người phía sau mình, rõ ràng họ vì cách chú ấy gọi chiếc xe hạng sang mà họ mơ ước là đống sắt vụn mà khó chịu. Cậu hỏi:

-"Sao chú lại ăn mặc như thế?"

-"À, Remus bảo chú mặc như vậy. Để tạo thiện cảm với dì dượng con ấy mà. Sao nào, họ có bắt nạt con không?" Câu cuối chú ấy cố tình nhấn mạnh lên, dì Petunia vô thức che đứa con trai của mình phía sau.

-"Remus..." Harry không trả lời câu hỏi mà lập lại cái tên người cha đỡ đầu cậu vừa mới nói.

-"Remus Lupin. Có lẽ con chưa biết chú ấy. Không sao, chú ấy đang ở nhà của chú. Rồi chúng ta sẽ có khối thời gian để trò chuyện. " Chú Sirius kéo Harry lên xe, rồi xách hành lý của cậu bỏ vào sau. Harry chỉ kịp nói một tiếng 'tạm biệt' với gia đình Dursley trước khi con xe phóng như bay.

(Snarry) Tôi không muốn bi kịch xảy raNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ