Gã cười tươi, đi đến hôn lấy tay em như thường lệ, bộ đồ gã đang mặc không phải đồng phục trường, nhìn vào là biết.
Đây là đồ thi đấu của các tuyển thủ, nó làm bằng chất liệu mỏng nhẹ đàn hồi nhưng lại chịu đòn vật lí rất tốt. Đôi giày cổ cao chống trơn trượt, áo choàng và cả bao tay đều được làm từ các vật liệu quý hiếm, tránh được ma pháp lửa cấp trung nên không sợ mất mạng. Huy hiệu trên áo gã có một hình con rồng màu vàng, thấy em tò mò, gã cũng hào phóng gỡ nó ra, đặt vào tay em để nhìn rõ hơn.
"Anh đi lượt thứ mấy thế ?"
"Gần cuối, chưa biết ghép sao nhưng tôi không thích trúng tên Oliver hoặc Barou chút nào"
".... Hai người họ thì đúng là.... "- em cười trừ, quả thật cả hai đều là những người có thành tích xuất sắc.Oliver cũng thuộc song lực, anh ta là một người đáng gờm với khả năng kiểm soát sàn đấu, Barou là kẻ chơi theo cảm xúc, thích thì chơi, không thích thì thủ, nhưng đại đa số những người từng đấu với Barou cho rằng, gã là một kẻ không phải dạng đùa, biết trước ưu nhược điểm của đối thủ nhờ các giác quan nhạy bén, kết liễu bằng 1 đòn.
"Thì đối thủ sao cho ngang tầm thôi, anh mà ghép phải Barou hoặc Oliver thì chắc chắn anh cũng chẳng phải dạng vừa"- em đưa lại ghim cài cho gã, nhưng Ryusei lại cúi người xuống, bày tỏ muốn em cài lên áo gã.
"Tôi mà ghép phải Oliver, nếu thắng thì em nhớ phải tặng quà cho tôi đấy"
"Haha, tặng gì bây giờ"
"Tặng em chẳng hạn"
"Khùng"Em phủi cổ áo cho gã sau khi cài chiếc ghim lên áo gã. Tạm biệt em bằng một lời chào ngọt ngào cùng sự khiêu khích khiến Kiyoshi tức điên, gã cuối cùng cũng rời đi.
"Này, cậu thích tên đó rồi à ?!"
"Không"
"Thế tại sao cậu lại làm thế ???"
".... Hừm.... "- nhìn thông báo mới nhất trên bảng tin, Shidou Ryusei đã tăng 1% hảo cảm.
"Bí mật"Em nháy mắt, sau đó tung tăng đi trước, cậu gào khản cổ đi sau, cảnh báo em không nên tiếp xúc gần với gã.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.Ngày mai rồi cũng đến, trận đấu ma pháp ngày hôm nay nổi đến mức khiến cho cả nước Nhật phải nhìn và trông theo. Cô cũng như thế, sau khi biết được tin trường em sẽ trở thành trung tâm đấu ma pháp trong năm nay thì cô rất hào hứng, em cũng thấy vui khi cô định đi chung, thế nhưng cuộc điện thoại từ bên Mỹ qua khiến cô ỉu xìu khi cúp máy, em nghe rõ đó là một giọng trầm, nói tiếng anh lưu loát, chậm rãi. Có vẻ là của đàn ông.
"Chị ơi, ai thế ?"
"À... Cấp trên của chị, anh ấy bảo chị phải về Mỹ càng sớm càng tốt"- cô đổ mồ hôi hột, còn vế sau nữa nhưng cô không nói em đâu.
".... Buồn thế..... Vậy chị có đi được không ?"
"Đi xem thì không được, tối nay anh ta đến đón chị luôn, có vẻ chị không kịp mua quà tạm biệt em rồi"
".... "Nhìn em tủi thân, cô cũng mềm lòng ôm em, vừa an ủi vừa hứa hẹn đủ điều, sau khi dỗ ngọt 7749 lần thì cuối cùng em cũng chịu đi học, cô tạm biệt em với gương mặt tươi cười thường ngày, nhưng ngay sau khi em đi ra khỏi khuôn viên, sắc mặt cô lập tức thay đổi.
"Lại là mấy tên gián đó, kì này lại phải vất vả một thời gian rồi.... "
______________________________Em khi vào đến sân trường, đột nhiên cổ họng như bị bịt lại đến nghẹt thở, đơn giản là vì hôm nay nó quá náo nhiệt, có rất nhiều người từ các trường xuất sắc gần đây đến tham dự, đương nhiên là cả học sinh những trường đó cũng có quyền đến tham gia và cổ vũ cho học sinh trường mình. Em lách qua làn người, đang vất vả thì được một cánh tay vững chắc ôm vào lòng, chiếc áo vest đen tuyền cùng găng tay trắng muốt khiến em an tâm, đơn giản là vì đấy là tay Harvey chứ còn ai vào đây nữa ??

BẠN ĐANG ĐỌC
[allbachira] Lặng.
Fanfictiontác giả: Sayuri_yuri thể loại: allbachira, boylove, teenfic, fanfic, phi logic, đa thế giới, giả tưởng, harem, ngược, ABO. bối cảnh: hiện đại. cốt truyện: hoàn toàn khác. (OCC) nhân vật: +chính: Bachira Meguru + thuộc về: Nomura...