Hôm nay, HJ đón một thành viên mới đến phòng truyền thông. Choi Jeongwoo, hai mươi lăm tuổi. Jimin nhớ mình đã chấm Jeongwoo đậu phỏng cách đây hai tháng trước, thời điểm vẫn còn đang vui vẻ cùng Jungkook dạo quanh mấy cửa hàng cà phê sau mỗi giờ tan làm. Jeongwoo là du học sinh vừa về nước làm việc chỉ mới một năm nay nhưng dễ dàng vượt qua mấy câu hỏi khó nhằn và cắc từ trưởng phòng truyền thông Park và giám đốc Kim. Chàng trai có vóc dáng cao lớn và đô con, mái tóc vàng kim giống với màu tóc ưa thích của Taehyung và khuôn mặt góc cạnh. Ngay khi Jeongwoo đặt chân vào công ty đã có không ít ánh mắt ngước nhìn. Kể cả cô nàng kế toán trưởng thường ngày vẫn đấu khẩu với Jimin hôm nay lại trở nên nữ tính đến lạ. Jimin liếc nhìn Soohee, bĩu môi khinh bỉ.
Jeongwoo thấy Jimin, đưa tay chào rồi vội vàng bước đến bên cậu, thân thiết bắt lấy đôi tay bé con của Jimin lắc nhẹ.
"Anh, em gặp được anh thật rồi này." Cậu nhân viên mới nở một nụ cười tươi hơn cả mấy chậu hoa trồng dưới sảnh chờ.
"Tôi có phải ma đâu mà gặp tôi không thật?" Jimin đáp, không mấy niềm nở.
Jeongwoo nghe thế không những không tức giận mà còn cười tươi hơn, khen Jimin vui tính. Cậu trưởng phòng truyền thông không hiểu lắm, vui chỗ nào?
Khuôn mặt Jimin không hề hiện lên một nét cười, cậu ghét đi làm buổi sáng, ghét phải đến công ty, ghét phải nhìn mặt Namjoon đang ngồi vắt chéo chân trong phòng giám đốc mà quan sát bọn họ. Nói ngắn gọn, Jimin ghét đi làm.
Dạo gần đây, văn phòng tổ chức sự kiện nhỏ mà Jimin lập ra để kiếm chác thêm chút đỉnh không nhiều hoạt động cho lắm. Những mùa cao điểm, đội ngũ nhân viên phải chạy đôn đáo khắp nơi để tìm đủ cộng tác viên hỗ trợ, thế mà bây giờ thi thoảng mới có vài sự kiện âm nhạc với quy mô nhỏ tìm đến. Nhân tiện thì, mấy người làm trong công ty đó cùng với Jimin không ai khác là Seojun, Bora, Jiyeon và cả đồng sáng lập Kim Taehyung. Cơ bản thì Taehyung chỉ có chút kiến thức ít ỏi về quy trình tổ chức sự kiện, tuy nhiên vì rảnh rỗi không biết làm gì nên góp vốn mở công ty chung cùng Jimin với hy vọng rằng sẽ sớm trở thành "tổng tài" như trong mấy tiểu thuyết ngôn tình ba xu vẫn hay thường thấy trên mạng. Dù rằng, số lần Taehyung có mặt ở công ty trong tháng còn chưa đến một bàn tay.
Nhưng mà nói chung, Jimin vẫn ghét đi làm.
.
Jimin bước vào văn phòng trước, Jeongwoo nối gót theo sau. Ngay khi hai người vừa xuất hiện, ánh nhìn lập tức đổ dồn vào cậu nhân viên mới cao hơn Jimin hẳn hai cái đầu. Không nghe nhầm đâu, hai cái đầu. Jeongwoo cao như cái sào, Jimin liếc mắt tính nhẩm cũng ước chừng khoảng hơn hai mét, Jimin một mét bảy cũng chỉ vừa đứng tới ngang ngực cậu. Lần đầu tiên trong đời, cậu thấy có người cao hơn hai mét.
Ngỡ đâu, gặp Jungkook cao gần mét chín đã đủ khiến Jimin trở thành một cây nấm lùn đúng nghĩa, giờ đứng kế bên Jeongwoo càng khiến sự tự tin của cậu chạm đáy. Thực ra, đó mới là lý do chính khiến Jimin dù muốn cũng không thể nào niềm nở với cậu nhân viên mà chính tay mình lựa chọn.
Bàn làm việc của Jeongwoo nằm đối diện với bàn làm việc của Jimin, trước đây, từ vị trí ngồi của mình, Jimin hoàn toàn có thể nhìn ra bên ngoài để có thể bao quát toàn bộ văn phòng. Thế nhưng, từ khi Jeongwoo chuyển đến, cái đầu cao nhồng khiến tầm nhìn của Jimin hoàn toàn bị che khuất. Thế nên, Jimin càng có thêm lý do để không thích cậu nhân viên mới này.
BẠN ĐANG ĐỌC
KookMin | 1001 Cách Thoát Khỏi Tình Đầu
FanfictionNgười ta nói, đời người đàn ông trung bình sẽ chỉ trải qua hai mối tình khắc cốt ghi tâm. Trong đó, tình đầu được ví cái mụn bọc, thi thoảng sẽ trồi lên, sau đó ít ngày rồi lại lặn xuống, không bao giờ hết hẳn, chưa kể lần nào mọc thì cũng đau và kh...