Ngày thứ mười yêu nhau, Yong Hwan lần đầu tiên đưa Jimin đến bữa tiệc mang tính chất trao đổi làm ăn hệt như ngày trước Namjoon từng đưa cậu đến. Bên trong sảnh chờ khách sạn đã được bao trọn, mấy gã doanh nhân đi lại dọc ngang với ly rượu vang trắng sủi bọt tăm trong tay.
Yong Hwan đến đón Jimin vào lúc sáu giờ tối, bầu trời nhá nhem chút nắng chiều còn sót lại. Hôm nay anh mặc âu phục tối màu, phản nghịch với chiếc sơ mi xanh nhạt và áo khoác ngoài màu be của Jimin. Yong Hwan thoáng chau màu vì sự mất cân xứng của hai bộ trang phục nhưng rất nhanh liền giấu đi sau nụ cười giả lả ngọt ngào.
"Hôm nay em đẹp quá."
Jimin nhún vai, đáp gọn:
"Hôm nào em chả đẹp."
Yong Hwan gật gù đồng ý, không nói gì thêm.
Hai người là người yêu của nhau đã mười ngày trôi qua, Yong Hwan cũng đã vài lần đưa đón nhưng thú thật anh vẫn không biết rõ nhà Jimin nằm ở đâu trong khu chung cư cao cấp đằng kia. Anh chỉ biết nhà người yêu anh là một trong số nhưng căn hộ có hướng nhìn ra thẳng trung tâm thành phố. Vài đôi lần anh tìm cớ hỏi đến, Jimin chỉ mập mờ trả lời rằng cậu không sống cùng bố mẹ. Sự bí ẩn của Jimin khiến anh tò mò hơn, không hẳn là lấy lòng, Yong Hwan chỉ đang tìm cho mình con đường an nhàn nhất để mà sống tiếp cuộc đời ăn chơi thỏa thích.
...
Jimin nhàm chán đứng bên cạnh Yong Hwan, nghe anh huyên thuyên về những điều mà Namjoon đã từng nói với cậu tận mấy năm về trước. Jimin vẫn lịch sự nghe bằng hết mà không hề tỏ ra chút biểu hiện mất kiên nhẫn nào.
Sảnh chờ tối đèn, người đàn ông mặc vest đen bước ra chính giữa, tự ông giới thiệu là giám đốc Orient, điều này Jimin cũng biết. Yong Hwan đứng kế bên nói khẽ vào tai Jimin:
"Ông ấy là bố của anh."
Jimin gật nhẹ đầu, khen anh đẹp trai giống bố.
Người kia nói xong thì đèn bật sáng, tiếng nhạc lại tiếp tục ngân vang. Yong Hwan đưa Jimin đến một tốp người đứng tụm thành vòng tròn ngay tháp rượu cao ngất. Một người trong số đó nhìn Jimin, khẽ cười.
"Giới thiệu với các anh, người yêu tôi, Park Jaehyun."
Sở dĩ Yong Hwan đưa "Jaehyun" đến là để thử xem trong số những kẻ máu mặt ở đây có ai biết xuất thân của cậu không, nhưng ngoại trừ người đó, những gã còn lại đều ngờ ngợ lục tìm trong trí nhớ cái tên Park Jaehyun là ai trong hằng sa số những người họ từng gặp trong kiểu tiệc thế này.
"Lâu rồi không gặp, Park Jaehyun."
Namjoon đẩy nhẹ ly rượu về phía Jimin, anh giữ trên môi nụ cười thương mại thường thấy. Jimin nhìn anh, đáp:
"Lâu rồi không gặp, anh Namjoon."
Lâu-rồi-không-gặp của Jimin và Namjoon là mười tiếng trước, khi Jimin xộc thẳng vào phòng Namjoon và nói rằng trời hôm nay đẹp quá tại sao bắt cậu đi làm.
Yong Hwan thấy có người biết đến Jimin, hai mắt sáng rỡ lên như đèn hải đăng giữa biển, lập tức hỏi lại:
"Hai người quen nhau à?"
BẠN ĐANG ĐỌC
KookMin | 1001 Cách Thoát Khỏi Tình Đầu
FanficNgười ta nói, đời người đàn ông trung bình sẽ chỉ trải qua hai mối tình khắc cốt ghi tâm. Trong đó, tình đầu được ví cái mụn bọc, thi thoảng sẽ trồi lên, sau đó ít ngày rồi lại lặn xuống, không bao giờ hết hẳn, chưa kể lần nào mọc thì cũng đau và kh...