26

1.8K 148 37
                                    

Đúng như suy nghĩ ban đầu của Jimin, Jungkook chỉ cười mà làm như không tin lắm. Anh chẳng buồn hỏi xem lần này người cậu dẫn đến là em trai hay gái của mình nữa. Jimin nhún vai rồi bắt đầu cuộc họp lúc đêm hôm.

Lịch trình của Jungkook kín bưng từ ngày đến tối, trước lúc Jimin đi ngủ mới dư ra nửa tiếng đồng hồ rảnh rỗi để mở một cuộc thảo luận nhỏ với nhau. Về cơ bản, những phần quan trọng khác đều đã có người của bên công ty Jungkook đảm nhận, Jimin chỉ việc báo cáo lại một số mục còn sót lại.

Cuộc họp diễn ra chóng vánh mười lăm phút cuối ngày. Jimin buồn ngủ đến mức hai mắt díp cả vào nhau.

Vì cả hai cũng từng trải qua một quãng thời gian yêu đương mặn nồng, nhiều đêm Jimin rúc mình ngủ sâu trong vòng tay Jungkook đến mức chảy cả nước bọt lên tay áo anh nên cậu thoải mái ngáp một hơi dài với người mà đáng lẽ ra vẫn còn là đối tác.

"Buồn ngủ rồi à?"

Jimin gật gật không đáp, mà muốn đáp cũng chẳng được vì vẫn còn đang bận ngáp dài hơi.

"Thế đi ngủ đi, hôm nay chơi vui không?"

Jimin giật mình nhìn vào màn hình máy tính, Jungkook đêm nay mặc một chiếc áo len mỏng màu xanh da trời, mái tóc đen và làn da hồng hào của anh như thể phát sáng trong căn phòng lờ mờ ánh đèn. Anh đang nhìn cậu bằng ánh mắt mà Jimin dám chắc là hoàn toàn bình thường.

"Anh biết em đi chơi à?"

"Biết, nhân viên của anh báo là có cậu nào ngồi đọc sách hướng dẫn cả ngày ở phòng chờ cho khách VIP vẫn không cầm nổi gậy đánh golf đúng cách."

Jimin cười vang, sau đó cậu lại hỏi anh có được kể đoạn phía sau không, nhưng Jungkook lắc đầu, bảo anh chỉ nghe đến đó. Jimin nhịp tay trên bàn, thấp giọng nói khẽ:

"Thế đi hỏi đoạn sau đi, xem hôm nay em gặp ai."

Còn chưa kịp để Jungkook trả lời, Jimin đã vờ như mệt lắm rồi kiếm cớ rời phòng.

Màn hình máy tính tối om như tiền đồ chị Dậu, Jimin mỉm cười khúc khích đặt lưng xuống giường. Lọ nến thơm lần trước Jungkook tặng vẫn nhẹ nhàng lan tỏa mùi hương cánh hồng khô. Gió thổi những thân cây đập vào ô cửa sổ tạo nên những âm thanh lách cách khẽ vang vọng trong căn phòng tối đèn. Tối đó Jimin ngủ ngon mà không hề hay biết có những hai người đàn ông vẫn còn đang thao thức vì mình.
.
.
.
Giữa tháng mười gió thổi từng cơn buốt bát, cành lá cây lác đác vài chiếc lá khô chỉ chở chực rơi xuống mặt đường xám đen lạnh lẽo. Người ta vẫn luôn lầm tưởng rằng mùa lạnh là mùa thích hợp để yêu đương. Tỉ như giữa cái rét tưởng chừng như sắp sửa cắt da cắt thịt, có đôi tay ai đan lồng vào tay mình cũng đã là một cảm giác quá đỗi tuyệt vời.

Yong Hwan đưa Jimin đến một nhà hàng nhỏ nằm ở ngoại ô thành phố vào một đêm trời đứng gió nhưng vẫn se lạnh. Cái lạnh của sương đêm đọng trên những hàng cây lá kim hiện lên mờ nhạt trên đoạn đường vắng đèn.

Jimin và Yong Hwan chính thức hẹn hò được một tuần, ngày tỏ tình, Yong Hwan chuẩn bị cả một xe phủ đầy hoa tươi còn đang toả hương thơm ngát. Ánh đèn điện yếu ớt chẳng đủ sức bì nổi với mớ dây đèn lấp lánh như bầy đom đóm lập lòe phát sáng giữa đêm.

KookMin | 1001 Cách Thoát Khỏi Tình ĐầuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ