CHƯƠNG 52: ĂN NO TRƯỚC KHI PHÁN TỘ

15 3 0
                                    

Cô đậu xe rồi gọi cho Tú Thanh, thấy sếp bước lên xe lạ mọi người vô cùng tò mò nhưng không thể nhìn thấy được người bên trong là ai nên rất thất vọng. Hai người đến khu thương mại ăn cơm gà rồi ghé quầy nhận bắp nước Minh Nhi đã đặt sẵn, bộ phim lần này rất hài hước khiến cả rạp cười nghiêng ngả. Cô ôm đầu em ấy mấy lần vì sợ đập ra sau, ra khỏi rạp Tú Thanh vẫn chưa ngừng được cơn cười. Cô liên tục bàn về nhân vật trong phim, Minh Nhi muốn dạo phố một chút nhưng cô muốn về vì cả ngày làm việc người cô toàn mùi mồ hôi khó chịu.

Đến nhà cô vào thẳng phòng tắm xả nước ấm đầy bồn, trong lúc chờ nước đầy cô đi lấy quần áo trước. Minh Nhi không nói gì, cô nằm trên giường có chút suy nghĩ. Tú Thanh bước vào phòng tắm, vừa vắt đồ lên giàn thì bỗng một bóng đen xuất hiện nắm lấy cặp bánh bao của cô bóp mạnh từ phía sau. Cô hoảng loạn hét lên "Áaaaa, chị ơiii", "Có mặt". Tú Thanh ngỡ ngàng chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

Minh Nhi đẩy Tú Thanh vô sát bồn rửa mặt, chân cô quét một đường khiến chân em ấy dạng ra kéo căng chân váy. Bụng cô ép giữ cố định em ấy, một tay kéo cao chiếc váy lên. Cô luồn tay cong quắp cho vào trong chiếc quần lót cất giấu con sò ngọt nước kia. Tú Thanh sợ hãi "Chị...chị định làm gì?", "Ăn khuya, chị rất đói" Minh Nhi dứt lời đưa miệng gặm hõm cổ Tú Thanh, nơi đó của cô áp sát mông tròn đẫy đà ai kia tạo ra tiếng rên đầy ngột ngạt "Ư..ưmm... ờmmm". tay chăm chỉ bóp chiếc ngực đầy đặn qua lớp váy dày, tay còn lại đã chạm vào con sò hé mở mà nhấp nhẹ chậm rãi tạo nên sự thống khổ tột cùng cho Tú Thanh.

"Đau" Tú Thanh có chút rên rỉ, "Đau gì?" Minh Nhi tà ác, "Đau... em..." Tú Thanh thở hổn hển. Minh Nhi cho hai ngón vào một lượt nơi ấy rồi móc ngược như muốn lôi thịt con sò ra khỏi lớp mai kia, Tú Thanh la hét lên khi bàn tay kia liên tục móc lên bỏ xuống từng đợt. Cơ thể cô rung lên rồi như bắp nhịp nhún cùng với Minh Nhi "Ch...chế...chếtt... e...e..m" "Bú...bú...bu..buôn..g... em...rờ...a" Tú Thanh bắt đầu không nhịn nổi nữa, một dòng nước từ đâu không biết chảy thành dòng xuống sàn như thác lũ.

Minh Nhi vẫn không buông tha, cô xoay người Tú Thanh lại rồi kéo luôn chiếc váy qua khỏi đầu. Chiếc áo lót bên trong bị vứt xuống sàn, chiếc quần giữ chân Tú Thanh nhanh chóng được yên vị ướt nhẹp bùi nhùi nhìn không rõ hình thù gì. Minh Nhi ngồi xuống thúc mạnh từ dưới lên đâm mạnh chiếc lưỡi vào như muốn cuốn lấy món ăn tươi ngon đầy béo bở. Tú Thanh trong tư thế không thể gợi tình hơn, chân cô bất giác càng mở rộng như muốn nuốt chửng cả gương mặt Minh Nhi. Tú Thanh không ngừng la hét rên rỉ cầu xin trong xấu hổ thì Minh Nhi mới chịu kết thúc hiệp hai, cô mệt nhọc nũng nịu ôm cổ Minh Nhi.

Tú Thanh vừa đặt chân vô bồn đã ngay lập tức muốn vùng dậy bỏ chạy, Minh Nhi đưa tay kéo cô lại với lý do nơi đó cần "Rửa" sạch. Có chút không quen, thêm tác động dập dìu trong nước làm Minh Nhi thêm cuộn trào hứng thú. Thấy Tú Thanh đang lả đi muốn xỉu trong bồn nước cô mới chịu buông tha, dịu dàng tắm rửa lau người cho em ấy rồi mới ra tìm máy sấy. Thấy tóc không mọc nhiều khi lại hay, Tú Thanh tức giận mắt đỏ hoe đầy sự hận thù nhìn nữ sói già no nê kia sấy tóc cho mình. Tú Thanh không thể khép chân lại, cô ngủ phải dạng hai chân ra. Minh Nhi phải xoa nhẹ nhàng cho cô cả đêm để mong bớt đau, cô nghĩ nếu thấy được thì chắc nó nát luôn rồi. Mai cô ký hợp đồng với đối tác không thể xin nghỉ, rồi cô gặp đối tác với bộ dạng thế này?

THỜI GIAN SẼ TRÔINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ