Chap 7: Thật ngại quá

713 54 2
                                    

Ran biết một lát nữa trời sẽ mưa.

Sau cơn mưa, thám tử trung học Kudo Shinichi sẽ chính thức biến thành thám tử nhí Edogawa Conan.

"Conan-kun"

Cô từng xem Conan là người thân trong nhà, là em trai mình. Lúc biết tin Conan là Shinichi, cô có ảo giác giống như là Shinichi đã giết Conan vậy, không thể nào tha thứ được.

Nhưng cảm xúc ấy chỉ thoáng qua mà thôi, rồi biến mất.

Bây giờ nhìn lại mới thông suốt được từng hành vi, lời nói và điệu bộ của Conan đều là Shinichi cố tình tạo ra. Hắn dường như đang gián tiếp lấy lòng cô, đánh sập từng phòng tuyến một. Lâu lâu lại tiết lộ một vài thông tin về Shinichi như bố thí, làm cô dần hạ thấp yêu cầu của mình xuống. Tất cả, khiến cô trở nên hèn mọn và yếu thế trong mối quan hệ của hai người.

"Ran à, sao cậu lại gọi cho tớ vào lúc này? Cậu và Shinichi tiến triển thế nào rồi? Có phải chiếc váy mà tớ chọn đã khiến cho cậu ta lé mắt không???" Bên tai Ran vang lên âm thanh đầy sức sống của Sonoko.

Ran cầm điện thoại, khoé môi hơi cong lên thành một nụ cười nhẹ, cô dịu dàng đáp:

"Cậu hỏi nhiều như vậy tớ biết trả lời câu hỏi nào trước đây"

"Vậy mau cho tớ biết Shin cậu ấy có nguyện thần phục dưới chân váy công chúa Ran nhà ta chưa... Ha ha ha..."

"Không có"

"Sao?" Sonoko kinh ngạc hỏi lại

"Cậu ta gặp một vụ án, sau đó chạy đi mất rồi!" Ran nói

Sonoko nghe vậy cảm thấy hơi uể oải. Là bạn thân từ nhỏ tới lớn của cả Ran và Shinichi, cô đoán được hiện Ran hẳn là rất thất vọng.

Tên Shinichi này đúng là hết thuốc chữa, thật không thể cứu nổi mà!

"Cậu ta dám bỏ cậu lại một mình, tức chết tớ mất! Khi gặp lại tớ nhất định sẽ cho cậu ta một trận, bắt cậu ta xin lỗi cậu!" Sonoko ra vẻ giận dữ nói, thật ra cô đang cố giúp Shinichi trì hoãn một chút.

Ran nghe vậy cảm thấy có một người bạn tốt như thế là đủ rồi.

"Tớ không cần cậu ấy phải xin lỗi, dù sao tớ và cậu ấy cũng chỉ là bạn bè bình thường thôi..."

"Ran..."

"Tớ phát hiện đối diện trường cấp 2 Futat - Subashi có một quán cafe rất đẹp, nếu như cậu có rảnh..."

"Rảnh, rảnh, rảnh, tất nhiên rảnh! Tớ đến ngay!"

Shinichi đáng ghét, tớ khó khăn lắm mới lựa chọn nhường ngày chủ nhật quý giá ở bên cạnh Ran cho cậu vậy mà cậu không biết trân trọng. Hừ.

Vừa lầm bầm một mình, vừa nhanh chóng chọn quần áo, Sonoko cùng tốc độ nhanh nhất chạy đến chỗ hẹn.

Sau khi Sonoko đến, hai người cũng không trực tiếp vào quán cafe mà cùng nhau đi dạo và mua sắm.

Thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng bao lâu trời đã chập tối.

"Tớ đói quá, Ran..." Sonoko bắt đầu than thở "Không muốn uống cafe nữa, muốn ăn cơ"

[GinRan] ĐN Conan - Ở BÊN NGƯỜI YÊU CỦA TÌNH ĐỊCH (Kurosawa Jin x Mori Ran)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ