Đi học, hai chữ này luôn là một vấn đề nan giải đối với British Empire và nó cũng rất vô nghĩa. Lão hoàn toàn có thể học những thứ kiến thức đó ở nhà, rõ ràng lão có một kẻ giỏi hơn về kiến thức và cả khả năng giảng dạy ở nhà. Lão hoàn toàn không muốn đến đó trong bất kì tình huống nào.
Đặc biệt là sau sự kiện "tuyệt vời" ngay ngày đầu tiên học ở đó, bị một tên ngu ngốc đẩy ngã và làm bị thương thân thể mới, lão mất hết mong muốn đến đó.
Nhưng USA lại không quan tâm nhiều đến vậy, nếu lão không đi, hắn sẽ kéo lão đi cho bằng được.
Những vết thương của lão vẫn chưa lành, lão không hề muốn bước ra ngoài trong bộ dạng này, thật kinh khủng. Đáng ra lão có thể dùng phép thuật của mình để loại bỏ những vết thương này trong tích tắc, nhưng vẫn là tên USA đó ngăn lão làm vật. Hắn khoá sức mạnh của lão mất rồi.
Chỉ vì hắn không muốn phải đối diện với những nghi ngờ. Chết tiệt thật!
Ngoài ra, còn một lý do khác khiến lão không muốn đến trường mà lão vừa phát hiện ra hôm nay.
- Địt mẹ mày USSR! Mày dám nói lại lần nữa tao sẽ cho mày liệt dương đó tin không!?
Hắn hét lên, tức giận đến nổi đập bàn.
- Tao cứ nói đấy! Mày là cái thứ não heo óc lợn! Thứ bại liệt IQ! Đồ tai biến EQ!
USSR gào lên.
Ngay lập tức hắn lao vào người đứng trước mặt, với ý định cho USSR liệt dương thật. Triệt nòi giống tên này đi, để ăn bậy ăn bạ ở ngoài là chết dở. Dù sao tương lai cũng không thành đôi được với Nazi, để lại chỉ tổ làm dân số quá tải.
Cả phòng họp bị hai kẻ này làm cho hỗn loạn, ai cũng sợ sẽ bị liên luỵ vào cuộc tranh cãi bằng lời nói đang dần chuyển thành tranh cãi bằng nắm đấm này, chỉ biết ráo riết tìm kiếm một nơi lánh nạn. Chỉ có lão vẫn ngồi im tại chỗ, ngay cạnh chỗ đánh nhau của hai người, bình tĩnh đọc sách nhưng đầu lông mày đang nhíu lại.
Chính vì thế này đấy, không ai muốn đến trường để xem đánh nhau và nghe mấy thứ âm thanh dở tệ thế này.
Nhưng phải có lý do gì đó để USA nổi đoá lên rồi đánh nhau với một đứa nhóc học cấp ba thế này. Có, tất nhiên là có, lý do cũng rất dễ đoán, đều vì ranh con hôm trước làm lão bị thương hết.
Thằng nhóc ấy tên gì ấy nhỉ? Phren hay France gì đó, lão quên mất rồi.
Chủ yếu là thằng nhóc đó muốn nói chuyện với USA, nhưng hôm nay lại đúng ngày tâm trạng hắn không tốt, thế là bị hắn nói chuyện một cách phũ phàng. Đôi mắt của cậu lúc đó đong đầy nước, cả gương mặt ủ rũ như vừa bị đối xử rất tệ bạc. Vậy là đứa đang cãi nhau với hắn bây giờ đứng lên bảo vệ cậu, dẫn đến việc này.
Phiền chết đi được. Sao thế gian lại sinh ra những tên thích lo chuyện bao đồng vậy nhỉ?
Chung quy, mọi phiền phức đều đến từ tên nam chính này. Làm sao với thứ tính cách này có thể khiến bao kẻ chết mê chết mệt được chứ. Lão đã nghĩ, chinh phục được bao trái tim, rồi khiến bọn họ cam tâm tình nguyện yêu chung một người như thế thì hẳn phải đặc biệt lắm. Hoá ra cũng chỉ thế này.
![](https://img.wattpad.com/cover/361599140-288-k494873.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Countryhumans] Bản chất của kẻ thù
FanfictionCredit: silver01965 on LOFTER Giới thiệu: Bao lâu rồi nhỉ? Đã là thời đại nào rồi? Sắp đến lúc rồi sao? Mặt đất từng hồi nứt ra, tiếng hét vang vọng cả căn phòng, bao gương mặt chìm trong tuyệt vọng. - Anh hai! - Em à! - Không! Không! KHÔNG! - ĐỪNG...