Thất tình thì làm gì? (1)

279 35 0
                                    

- Bạn đứng im để mình chỉnh cà vạt cho!

- Wonwoo...

- Sao lại đến đây không chuẩn bị gì thế hả? Tang lễ có phải kết thúc luôn đâu mà đến đây vội như vậy?

- Jeon Wonwoo...

- Ơi, mình đây!

Người được gọi đứng im để người trước mặt ôm lấy dù còn chưa chỉnh xong cà vạt. Rõ ràng là đây là động tác ngày nào cũng thực hiện đến mức thành thạo, vậy mà hôm nay thắt mãi không được, chắc chắn cái này có vấn đề rồi. Cả Moon Junhui nữa, đang chuẩn bị ghi hình mà cũng dám bỏ giữa chừng, lên máy bay cũng không mang theo gì ngoài cái điện thoại với cái thân xác, hại hắn phải nhờ người mua một bộ vest khác cho cậu vì bản thân chỉ có một bộ vest đen.

- Sao lại khóc rồi?

Tuấn Huy thút thít vùi mặt vào hõm cổ hắn, khoảnh khắc nhìn thấy người kia chạy về phía mình, lấp ló đằng sau là di ảnh của người phụ nữ xinh đẹp, xung quanh đều là hoa hồng trắng, cậu chỉ muốn òa ra khóc. Nhưng nhìn người trước mặt vẫn chưa rơi nước mắt, cậu không dám. Chỉ cho đến khi hắn vẫn cứ lo lắng cho cậu dù bản thân là chủ tang, nhìn hắn mãi vẫn không thể thắt cà vạt cho mình, nhìn đôi tay run rẩy, cậu không chịu nổi nữa. Chẳng có thánh thần phương nào có thể bình ổn trước nỗi đau mất người thân, Jeon Wonwoo là thần thánh ở đâu cậu không biết, chỉ biết tên ngốc suốt ngày lẽo đẽo theo cậu, người có thể gọi "mẹ Văn" ngọt xớt nhưng về đến nhà mình thì im re.

___

Tuấn Huy gặp ba mẹ Jeon trong kì nghỉ đông chuẩn bị lên năm 4, theo lời dụ dỗ của hắn: "Mẹ mình nấu đồ ăn Trung ngon lắm". Cậu lần đầu đến chơi nhà bạn, lại còn đến ăn cơm nhà người ta, nên không biết tặng gì dù hắn kêu đi tay không cũng được nhưng cậu cũng đâu thể mặt dày như vậy nên cứ mang giỏ hoa quả đến tặng hai vị phụ hyunh.

Trước đó trong thế giới của cậu, Trần Triết Viễn là tên công tử bột rồi, giờ được tận mắt làm bạn với Jeon Wonwoo sinh ra quá vạch đích, khiến cậu nghi ngờ kiếp trước mình giải cứu thế giới thì kiếp này mới quen được những người danh giá như vậy. Ba Jeon là giám đốc đài truyền hình quốc gia, mẹ Jeon chuẩn bị lên viện trưởng của bệnh viện thì lui về ở ẩn, tin tức này được giữ kín hết mức có thể vì họ không muốn tiết lộ quá nhiều về đời sống cá nhân, giám đốc Jeon cũng gây bùng nổ tin tức năm ngoái khi quyết định từ chức. Người làm việc ở tòa soạn như cậu làm sao không biết hai người có sức ảnh hưởng như vậy, nhưng hai người này là vợ chồng đúng là chấn động. Chấn động hơn là con trai họ lại là tên ngốc Jeon Wonwoo. Phải đến khi đứng trước mặt ba mẹ Jeon cậu vẫn chưa tiêu hóa hết được số thông tin ấy, thiếu điều muốn đập đầu xuống đất trước mặt hai người lớn tuổi trong lần đầu gặp mặt để tỉnh táo lại.

Bệnh nghề nghiệp của cậu tái phát trong bữa ăn, khi không hề tập trung gì đến món đậu hũ yêu thích của mình mà chỉ nhìn chằm chằm vào cặp vợ chồng. Người bên cạnh thúc giục cậu cũng không để tâm. Giờ cậu hiểu tại sao hai người họ không muốn để lộ tin tức này rồi, họ thực sự muốn có cuộc sống bình yên, không ồn ào, không bon chen. Sau này hắn kể cho cậu nghe rằng ba Jeon vì muốn có nhiều thời gian ở bên vợ nên quyết định nghỉ việc, cả khu vườn sau nhà cũng là được ông mua lại để trồng hoa hồng vì đây là loài hoa mẹ Jeon yêu thích, lễ tang ngày hôm đấy cũng được tổ chức tại đây vì ông biết bà yêu thương khu vườn này như thế nào. Kể cả chưa được nghe những câu chuyện ấy thì những hình ảnh trước mặt cũng đủ chứng minh cho tình yêu của hai người họ. Họ hạnh phúc đến nỗi cậu mong rằng con trai họ cũng được hạnh phúc như vậy.

rosannryy...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ