Mặt Lệ Phần đen như đáy nồi. Anh lùi lại hai bước, cúi đầu xuống nhìn quần áo.
Từ Khuê cũng hoảng sợ, cảm giác buồn nôn lúc trước lập tức bị nuốt trở về, vội vàng nói: “Xin lỗi giáo quan Sở, tôi không chú ý thầy ở gần như vậy, thành thật xin lỗi thầy.”
Nhưng anh ta không mang theo khăn giấy nên chỉ có thể đứng bên cạnh khô khan xin lỗi.
Lệ Phần đưa tay lên để chống lại sự tiếp cận của Từ Khuê.
Cảm giác khó chịu khắp người, so với việc bị máu của trùng tộc bắn lên người còn khó chịu hơn.
Hơn nữa thứ mà Từ Khuê nôn chính là món trước đó Sở Trần tự tay làm, nhưng anh chưa được ăn.
Bên tai Lệ Phần tràn ngập giọng nói quan tâm của đối phương, anh có chút không kiên nhẫn, màu đỏ trong mắt càng đậm hơn, khóe miệng mím lại kéo thành một đường thẳng, cả khuôn mặt trông càng thêm nghiêm nghị.
Ngay khi anh nhịn không được, lửa giận sắp bùng lên, Sở Trần đột nhiên đi tới, túm lấy quần áo anh: “Đừng nhúc nhích.
Khi nói chuyện giọng nói của cậu rất nhẹ.
Lệ Phần ngẩn ra. Kể cũng lạ, Sở Trần vừa nói mấy chữ này, tâm tình không yên cùng lửa giận trong lòng Lệ Phần như có quạt thổi bay, lập tức xẹp xuống.
Anh bình tĩnh lại, ngạc nhiên nhìn cậu cúi người xuống, giúp anh làm sạch quần áo. Lông mi giống như lông quạ của cậu hơi rũ xuống, tướng mạo rất nhu thuận, động tác tỉ mỉ nhẹ nhàng.
Tới khi gần như đã sạch sẽ, Sở Trần mới đứng dậy, nhỏ giọng nói: “Nhìn cũng không thấy dấu vết gì đâu, đợi lát nữa giết trùng tộc trên người cũng sẽ có vết máu thôi. Anh ấy cũng không cố ý, thầy đừng tức giận.”
Từ Khuê ở bên cạnh vẫn đang không ngừng xin lỗi. Lệ Phần hừ khẽ một tiếng: “Quên đi.”
Quả thực anh đã không còn tức giận nữa, nhưng khi bước về phía trước hai bước vẫn quay đầu lại, lạnh giọng quở trách: “Sở Trần nấu ăn rất ngon, không biết bao nhiêu người muốn cũng không ăn được, còn anh lại nôn ra.”
Từ Khuê: “???”
Từ Khuê bị oan!
Quả thật Sở Trần nấu ăn rất ngon, nhưng lúc trước cậu cũng không nói nguyên liệu nấu ăn là trùng tộc!
Trùng tộc trông như vậy...ai mà ăn nổi.
Nhưng mà giáo quan Sở đã nói như vậy, trong giọng điệu còn mang theo vẻ chán ghét cùng cảm giác ghen tị khó nhận ra, khiến Từ Khuê có chút xấu hổ. Vốn dĩ anh ta muốn chất vấn Sở Trần, nhưng bây giờ cũng không thể nói thêm được gì nữa.
Giáo quan Sở đúng là...
Sao khẩu vị lại nặng như vậy, ngay cả trùng tộc cũng ăn, còn mang theo dáng vẻ “đáng tiếc” kia nữa chứ?
Ngay lúc này, vòng tay thông minh đột nhiên vang lên.
Từ Khuê giơ tay lên, là kết quả xét nghiệm trước đó về thịt trùng tộc mà Sở Trần gửi tới. Anh ta liếc mắt nhìn qua, quả nhiên là không có độc, đang định đóng tập tin lại thì đột nhiên nhìn thấy bên dưới còn có thêm một tập tin bổ sung, trong đó lại nói, thịt trùng tộc có tác dụng hỗ trợ tăng cường sức mạnh tinh thần đối với con người!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Nam Phụ Độc Ác Gả Cho Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật
General FictionTên gốc: Ác độc nam phối giá cấp tàn tật phản phái hậu Tác giả: Cựu Mộng Như Sương Thể loại: Đam mỹ, xuyên thư, chủ thụ, tương lai, tinh tế, hào môn thế gia, cưới trước yêu sau, sảng văn, 1x1, HE Tình trạng: 166 chương + 6 phiên ngoại Công đa nhân c...