Chương 17: Huyết quỷ thuật

0 0 0
                                    

Bỗng nhiên trời đất rung chuyển, Cơ Uy nhanh chóng tung đôi cánh bạc định bay đi thì bị Ngọc Na kéo tay lại, làm hắn quay lại nhíu mày nhìn.

"Làm ơn cho ta theo với, giúp ta rời khỏi nơi này đi, ta xin thiếu gia đấy... Hức... Hức..." Giọng nàng như lạc đi trong tiếng nấc nghẹn, ánh mắt long lanh đẫm lệ đầy sự sợ hãi nhìn hắn, mặt cắt không còn chút huyết sắc nào.

Cơ Uy thấy vậy không một chút động lòng, mảy may mà hất tay Ngọc Na ra một cách phũ phàng, lạnh lùng cất cánh. Nhưng hắn lại chẳng thể bay được vì bị nàng túm chặt lấy hai chân.

Hắn gằn giọng: "Bỏ ra ngay!"

"Làm ơn đi, cứu ta, năn nỉ thiếu gia ngài đấy. Ta hứa, ta sẽ đền đáp ngài."

Ngọc Na vừa khóc vừa nói với hàng nước mắt đẫm lệ.

Không còn cách nào khác, Cơ Uy đành đưa nàng đi theo nhưng đúng lúc Hỏa Long phun ra những hòn lửa rơi xuống, Cơ Uy nhanh chóng dùng cánh bạc che chắn lại cho nàng ta.

Ngọc Na núp gọn trong người của thanh niên tóc trắng này, đôi mắt ngước nhìn từng nét chính diện gương mặt của người này, phải nói sắc nét không góc chết, từng đường cơ mặt khẽ nhăn lại vì đang hứng chịu những viên lửa rơi trúng. Nếu hắn không phải thân thủ là cao cường với linh lực hàn băng thì đã bị thiêu rụi rồi.

Cơ Uy không thể cứ thế chống đỡ như thế này sẽ nhanh mất sức, vở bọc bảo vệ sắp không chịu được sức nóng của những hòn lửa từ Hỏa Long kia. Bức đến cùng, lớp lá chắn bị phá vỡ tan tành từng mảnh, hắn bị hòn lửa làm cho xuyên thấu xương vai. Hắn vì thế chống một tay xuống, gặp người vì đau.

Ngọc Na thấy vậy liền sốt sắng hỏi han: "Ngài không sao đấy chứ? Mau đứng dậy, chạy đi thôi nếu không sẽ bị Hỏa Long ăn thịt mất."

"Cơ Uy, không ổn rồi, mau chạy khỏi đây ngay đi. Con Yêu Long thối này, nó dữ dằn lắm đấy, chúng ta không dễ dàng đánh bại nó đâu."

Huân Cơ la toáng lên, đứng ôm cây trong nổi thấp thỏm hãi hùng nhưng vẫn điềm nhiên điều khiển sấm sét để đánh lạc hướng Yêu Long, miệng vẫn than trời: "Phải chi có tên Bạch Lăng Đằng ở đây thì hay biết mấy, lửa của hắn có thể đấu lại con rồng thối tha yêu nghiệt này đó."

"Chỉ có cái này mới có thể..."

Chưa kịp để Ngọc Na nói thì nàng bị Cơ Uy đẩy nàng ra xa một cách không thể nào phũ phàng hơn, làm nàng ngã bệt xuống nền đất, sau đó hắn đứng thẳng người dậy, bàn tay xuất hiện thanh kiếm bạc sáng chói đầy khí lực mạnh mẽ đối diện với Yêu Long.

Mái tóc dài trắng bạch kim của thiếu niên nọ bay bay, kiếm nâng nghênh hướng tới thẳng đầu con rồng đang phun ra những viên thạch lửa như mưa.

"Cái tên này, liều mạng thế hả? Ôi chết mất." Huân Cơ đưa tay đập vào trán mình trong bất lực.

Thân hình Cơ Uy lướt lên, từng nhát kiếm vung đến đâu tạo ra đạn băng tới đó, viên thạch lửa đều được ngăn chặn. Yêu Long cứ bay thế bay lượn tứ phương khiến Cơ Uy cơ hồ khó chịu.

"Còn không mau chạy đi!" Thoáng thấy Ngọc Na bị ngã mà còn ngây ra nhìn hắn, hắn phẫn nộ gân cổ lên giọng.

Bất ngờ, hắn bị đuôi của nó quật mạnh khiến hắn loạng choạng cả thân người ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi. Vết thương sau lưng bị dính vẩy gai sắc bén của rồng đâm trúng, máu ướt đẫm cả lưng áo.

Kiếp, nàng, vết gỉNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ