Lư Dục Hiểu bị Thừa Lỗi nói làm cho câm nín mất hai giây, sau đó mới bất giác nhớ ra đúng là trong Wechat có một đoạn cô nói như vậy thật. Đầu óc cô đang mê man nên không nhớ rõ.
Ngón tay ấm áp rời trên cổ tay cô, cảm giác hơi nóng. Lư Dục Hiểu lấy tay anh ra, cổ họng khô khan, cô liếm môi một cái rồi mở miệng: "Anh Lỗi, tôi muốn uống nước."
Thừa Lỗi bây giờ mới để ý trạng thái của cô có gì đó là lạ.
Anh nghiêng người ra trước, hít một hơi, mi tâm nheo lại: "Em uống rượu sao không nói với tôi một tiếng?"
Anh còn tưởng là cô muốn đến nhận gia môn, không ngờ cô lại uống rượu. Không biết là nửa đêm khuya khoắt với bộ dạng này chạy đến đây rất không an toàn à? Sớm biết vậy thì anh tự mình đến tìm cô cho rồi.
"Ban nãy tôi nghĩ mình uống không nhiều." Tác dụng của rượu vang bây giờ mới phát tác, cả người cô mơ mơ hồ hồ, cả người run rẩy không vững.
Thừa Lỗi đưa tay dìu cô, cô cũng thuận thế mà dựa lên người anh, từ từ nhắm mắt, đưa đồ trong tay qua: "Tiền anh tặng tôi tôi mua cà vạt này, xem như hết nợ anh."
Thừa Lỗi nhìn bộ dạng của cô, đỡ cô đến ghế salon ngồi xuống: "Rốt cuộc là uống bao nhiêu?"
"Không rõ nữa, ba ly? bốn ly? À không, hình như năm ly mới đúng." Lư Dục Hiểu ngồi tựa lên lưng ghế, duỗi bàn tay ra đếm, bản thân cũng không nhớ nổi.
Lúc đó tâm tình của cô ngột ngạt, chỉ một mực cắm đầu uống, ai mà rảnh nhớ là uống bao nhiêu chứ.
Trên người anh có mùi hương của sữa tắm rất dễ chịu, Lư Dục Hiểu ôm lấy cánh tay anh nghiêng người, đôi mắt hơi híp lại, ánh mắt toát lên vẻ say mê: "Có thật là tôi nói muốn ăn anh không? Tắm rửa sạch sẽ rồi hả?"
Cô vừa nói chuyện, một ngón tay không an phận vừa móc lấy mép áo choàng tắm. Cổ áo theo đó mà mở ra, đường cong ở cổ của người đàn ông cực kỳ đẹp mắt, yết hầu chậm rãi chuyển động nhô ra, ben dưới là da thịt trắng nõn săn chắc, vừa cấm dục vừa quyến rũ.
Ngón trỏ của Lư Dục Hiểu di chuyển dần từ ngực anh lên, cuối cùng chạm vào yết hầu. Cả người Thừa Lỗi trì trệ, mí mắt cụp xuống, ánh mắt u tối như vực thẳm.
Anh bỗng đưa tay hơi dùng sức ôm lấy eo cô gái nhỏ, để cả người cô nửa quỳ trên đùi mình: "Chẳng lẽ em không phải nói?"
Giọng nói của người ông rõ ràng em tai, bên trong ẩn nhẫn trộn lẫn chút khàn khàn
Anh nhếch môi cười, ngón tay cong lên nhẹ nhàng vuốt ve gò má mềm mại ấm áp của cô, giọng điệu cà lơ phất phơ không hiểu được: "Lịch sử trò chuyện Wechat có thể làm chứng, tôi lừa em làm gì?"
Bởi vì cô uống rượu nên hai gò má phấn nộn hồng hào lạ thường, miệng nhỏ đỏ hồng, quyến rũ trí mạng. Thừa Lỗi chăm chú nhìn cô, đường cong trên cằm co chặt.
Dạ dày Lư Dục Hiểu chợt cảm thấy khó chịu, cô khẽ nhăn mày: "Có nước ấm không? Tôi muốn uống nước."
Thừa Lỗi vừa đi công tác về, trong nhà không có sẵn nước ấm. Anh nói: "Ngồi đây nghỉ một lát, tôi đi nấu nước cho em."
BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyển Ver Hiểu Thừa Hạ Thiên - Trêu chọc trái tim em
RomanceNội dung truyện gốc của Dạ Tử Tân Mình chỉ chuyển ver nhằm thỏa mãn tâm tư của fan CP. *** Nhân vật Dương Huy Tường (Thừa Lỗi) Lư Dục Hiểu Dương Siêu Việt (em gái Thừa Lỗi, bạn thân Lư Dục Hiểu) Đinh Vũ Hề 52 chương + Ngoại truyện Disclaim: Mình khô...