"Anh nói cái gì?"
Khuôn mặt Lư Dục Hiểu đỏ bừng. Sao sau khi uống say cô có thể ôm lấy Thừa Lỗi nói ra những lời này chứ?
"Tôi không tin, chắc chắn là anh đang nói dối." Vẻ mặt Lư Dục Hiểu nhàn nhạt đẩy anh ra.
Không cần biết anh nói có thật hay không, dù sao đánh chết cô cũng không thừa nhận là được rồi.
"Anh đừng có mà nhân lúc tôi uống say không nhớ gì liền chém gió nha, bản thân anh là luật sư, không biết nói có sách mách phải có chứng à?"
Lư Dục Hiểu chọc ngón tay lên ngực anh, tự tin nói "Có khi tối qua anh mới là người có ý đồ xấu xa, thừa dịp tôi uống say có âm mưu bất chính với tôi!"
Thừa Lỗi nhìn xuống ngón tay đang đâm loạn trên ngực mình, ánh mắt trầm xuống, ôm lấy eo cô gái nhỏ trước mặt. Động tác của anh quá nhanh, áo khoác trên tay Lư Dục Hiểu bị hất xuống đất.
Thừa Lỗi không quan tâm, đá văng chiếc áo khoác ra, đi về phía sofa, dừng lại. Sau đó dứt khoát ném cô lên. Thân thể Lư Dục Hiểu rơi xuống ghế sofa mềm mại, cả người nảy lên một cái, áo sơ mi tuột xuống, lộ ra đôi chân dài mảnh khảnh, trắng nõn.
Thừa Lỗi đã áp sát người tới, hơi thở nam tính mạnh mẽ phả vào mặt, hoàn toàn bao bọc lấy cô. Gương mặt anh tuấn kia chỉ cách cô gang tấc, chóp mũi hai người gần như đã đụng chung, hơi thở ấm áp hòa quyện vào nhau.
Lư Dục Hiểu bắt đầu căng thẳng, tim đập thình thịch: "Anh muốn làm gì?"
Cô đưa tay đẩy anh ra, nhưng cổ tay lại bị anh giữ lấy giam ở trên đỉnh đầu, không thể cựa quậy.
"Em nói xem?" Lòng bàn tay anh nâng cằm cô lên, như có như không vuốt ve làn da mềm mại. "Tất nhiên là chiều theo mong muốn của em, bây giờ tôi sẽ thực hiện âm mưu bất chính với em."
Lư Dục Hiểu: "..."
"Tối qua chính miệng em nói muốn ăn tôi." Ánh mắt nặng nề của người đàn ông nhìn cô chẳm chằm, một lát sau, anh cúi thấp đầu, hôn lên hõm cổ ngọt ngào của cô, dùng cằm cọ nhẹ lên xương quai xanh. "Bây giờ mau thực hiện lời hứa đi."
Nói xong, môi của anh dời xuống dưới một chút, dọc theo chiếc cổ thiên nga của cô, cuối cùng dừng lại trên xương quai xanh. Cúc áo sơ mi bị anh hờ hững giật ra, Lư Dục Hiểu cảm thấy một luồng gió lạnh thổi vào.
Trái tim cô phập phồng, trong bụng thâm chửi rủa. Đồ chó không biết xấu hổ, mới sáng sớm đã dám làm chuyện bậy bạ!
Cô bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, nói khẽ: "Tối qua tôi ở lại chỗ của anh, như vậy có phải đã vi phạm quy tắc trò chơi rồi không?"
Cô nhớ rất rõ bản thân từng nói với Thừa Lỗi, hai người không được qua đêm với nhau.
Thừa Lỗi khẽ giật mình, ngẩng đầu nhìn cô, hai giây sau anh mới nói: "Tối qua tôi ngủ ở thư phòng, cũng không có chạm vào em, em cùng lắm là được tôi chứa chấp một đêm thôi."
"Vậy..." Lư Dục Hiểu hơi chột dạ hỏi lại. "Tối qua tôi không làm ra chuyện gì quá đáng chứ?"
Thừa Lỗi nhướng mày, hỏi lại: "Chẳng hạn như?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyển Ver Hiểu Thừa Hạ Thiên - Trêu chọc trái tim em
RomantizmNội dung truyện gốc của Dạ Tử Tân Mình chỉ chuyển ver nhằm thỏa mãn tâm tư của fan CP. *** Nhân vật Dương Huy Tường (Thừa Lỗi) Lư Dục Hiểu Dương Siêu Việt (em gái Thừa Lỗi, bạn thân Lư Dục Hiểu) Đinh Vũ Hề 52 chương + Ngoại truyện Disclaim: Mình khô...