C31 - Có từng nhớ tới không?

33 6 0
                                    

Trên đường trở về, Lư Dục Hiểu lái xe, Thừa Lỗi ngồi ở ghế phụ lái không nói lời nào, một mực cầm điện thoại nhắn tin trên Wechat.

Anh nhắn cho Tần Sướng một tin: [Cậu đang rảnh không? Đến sân bay giúp tôi lái xe về đi, chìa khóa phụ có ở trong văn phòng của tôi, chỗ ngăn kéo ấy, tự đến lấy đi.]

Tần Sướng: [?]

Thừa Lỗi: [Tôi đến đưa đồ cho lão Tiền, kết quả lại gặp bạn gái, cô ấy bắt tôi phải ngồi xe cô ấy về.]

Tần Sướng mặc dù là trợ lí, nhưng bởi vì đã ở chung nhiều năm nên quan hệ của hai người khá thân thiết.

Cho anh ta ăn cơm chó còn bắt anh ta lấy xe dùm, anh ta đành nghiêm túc gửi một tin: [Luật sư Thừa, đây hình như là chuyện riêng của anh, không nằm trong phạm trù công việc của tôi. Hôm nay còn là cuối tuần, sáng nay tôi mới vừa bị anh gọi lên văn phòng luật để tăng ca đó! * ủy khuất-ing*]

Thừa Lỗi: [Mai thứ hai, vụ án của bên Thanh Thái sẽ mở phiên tòa, chờ chúng ta thắng kiện thì cậu kiếm chác được không ít đâu. Nếu như mai tôi không có xe, lỡ mất giờ tiến hành phiên tòa thì có tính là sai sót công việc của cậu không?]

Tần Sướng bị lời lẽ vớ vẩn của ông chủ lớn nhà anh ta làm cho câm nín. Anh ta có ngu mới tin! Lại còn ra vẻ hù dọa cơ đấy? Những cái khác thì không nói, Tần Sướng đi theo Thừa Lỗi nhiều năm như vậy vẫn chưa từng thấy anh phạm sai lầm trong công việc.

Vụ án lớn đó làm sao anh có thể đến trễ thời gian tiến hành phiên tòa chứ? Hoàn toàn không có khả năng! Tần Sướng dựa vào ghế salon, vừa xem phim truyền hình vừa ăn vặt, cực kỳ nhàn rỗi.

Anh ta suy nghĩ một chút, cảm thấy sân bay thật sự quá xa, còn phải gọi xe, hoàn toàn không có tí lợi lộc nào. Anh ta đang chuẩn bị tìm lí do lấp liếm để trốn tránh. Dù sao ngày mai mở phiên tòa, có đánh chết anh ta cũng không tin luật sư Thừa sẽ đến trễ.

Đúng lúc này Thừa Lỗi lại gửi một tin tới: [Đừng quá tự tin về tôi, tôi nói chuyện yêu đương nhiều quá nên mụ mị đầu óc, cái gì cũng có thể xảy ra.]

Tần Sướng: "..."

Thừa Lỗi: [Tiền xe tôi trả, cộng thêm một bữa tối.]

Sau đó quả quyết chuyển khoản luôn cho Tần Sướng. Tần Sướng nhìn số tiền đối phương chuyển đến, hai mắt sáng như sao, bàn tay nhanh chóng nhấn một cái, hốt tiền!

Đi theo ông chủ lớn lăn lộn, quả nhiên là có thịt ăn!

Tần Sướng: [Tôi đi liền!!]

Anh ta mò điều khiển từ xa ra, tắt ti vi, đứng dậy mặc áo khoác rồi ra khỏi nhà.

***

Sắc trời đã dần trở nên ảm đạm, đường phố cũng trở nên đông đúc, Lư Dục Hiểu lái xe chậm lại.

Thấy Thừa Lỗi cất điện thoại đi, cô nghĩ nghĩ một chút, vẫn nói với anh một câu: "Lúc nãy anh nói với Giang Triệt về quan hệ yêu đương của chúng ta, tôi cảm thấy không được tốt lắm, sau này vẫn nên tránh đi chút."

Thừa Lỗi nghiêng mắt nhìn qua, góc cằm sắc bén cong lên.

Lư Dục Hiểu liếc anh một cái, lại nói: "Nói trước, không phải vì tôi có suy nghĩ gì với anh ấy nên mới nói vậy, dù sao chuyện này cũng không ảnh hưởng gì đến tôi, chỉ là tôi nghĩ cho anh thôi."

Chuyển Ver Hiểu Thừa Hạ Thiên - Trêu chọc trái tim emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ