Chap 76: Hậu duệ Misuki

4 0 0
                                    

Hakusho rót một chum rượu thay cho lời tạ lỗi với Sakai. Dù vậy, trong lòng cậu vẫn chưa thôi ấm ức. Rõ ràng đã vạch kế hoạch hoàn hảo như thế mà lại thất bại thảm hại. Chàng Kiếm khách nhân nhượng đôi chút rồi hỏi thẳng:

- Nhưng tôi dặn cậu sau khi trở về thì tìm Tamo ngay! Rốt cuộc đêm qua cậu đã đi đâu?

- Vạn Hoa tửu!

Ba chữ "Vạn Hoa tửu" bình thản phát ra từ miệng Sakai khiến Hakusho chết trân. Giờ cậu mới nhận ra đây là nguyên do chính nên đùng đùng nổi giận, giật lại chén rượu đã mời:

- Vạn Hoa tửu? Tướng quân, cậu bị ả danh kỹ ở đó mê hoặc rồi à?

Câu mắng nhiếc đầy kinh miệt đủ chứng tỏ Hakusho đặt bao nhiêu tâm ý vào chuyện này. Đã thế, Sakai cũng không muốn che giấu nữa, bởi chẳng có thời điểm nào là thích hợp cả, chỉ có bằng hữu tốt ở đây thôi.

- Cô ta là người tộc Misuki!

Mới nghe Sakai nhắc tới tộc Misuki, Hakusho đã tái mét mặt mày, vội vã ngó trước nhìn sau xem xung quanh có ai không. Sau, cậu ghé sát lại gần Tướng quân, khẽ thăm dò:

- Tộc Misuki bị truy sát hết rồi mà! Phản tặc ấy cậu còn tìm để làm gì? Đừng bảo cậu muốn...?

Hakusho nói nửa chừng lại gieo ánh mắt nghi hoặc đến Sakai. Suy cho cùng mọi suy nghĩ sai lệch đều xuất phát từ việc Sakai ôm hết bí mật vào mình, cậu không thể trách vị bằng hữu này. Quá nôn nóng, Hakusho liền tiếp tục tra vấn:

- Vậy Natsu cũng là người tộc Misuki chứ?

Chén rượu trên tay Sakai chợt run lắt, suýt tràn ra ngoài. Sắc mặt căng thẳng của cậu đã tiết lộ tất cả. Hakusho gượng cười đầy oái oăm, khuất tất bấy lâu dần hé mở.

- Vậy nội gián...?

- Không liên quan cậu ấy!

Tướng quân nhấn mạnh từng chữ một kèm theo cái trợn mắt đanh thép, cảnh báo cậu hãy ngưng ngay trò đoán già đoán non. Hakusho tất nhiên không cam tâm, cười khẩy phản bác:

- Thế cô ấy cải nam trang, liều mình gia nhập vào quân triều đình để làm gì? Không phải để trả thù hay sao?

- Trả thù thì đã sao? Hay ý cậu người trong ma tộc buộc phải tàn ác?

Sakai khẳng khái đáp trả, tiện thể đá xoáy vào chuyện của Hikari. Vì ma tộc ngàn đời mang tiếng xấu, họ nghiễm nhiên bị dèm pha, xa lánh cho dù có cố gắng sống lương thiện bao nhiêu. Sakai hiểu rằng một khi gánh tội lỗi thì rất khó để người đời cảm thông, Hikari hay Natsu hay cả chính cậu.

Hakusho câm lặng, ngồi thụp xuống ghế, tim quặn thắt. Niềm tin và định kiến, thật ngớ ngẩn nhưng đủ làm che mờ mắt thế gian. Tên nặng lòng này cần được an ủi, Sakai rót rượu ngược lại cậu ta. Lắng động hồi lâu, Hakusho bắt đầu xâu chuỗi toàn bộ sự việc trong quá khứ. Bởi lẽ ngoài truy tìm danh tính nội gián, cậu còn mong tỏ tường chuyện của Tướng quân.

- Yến tiệc năm đó, người ám sát Đế vương là Natsu đúng không? Tại sao cậu bao che cho cô ấy? Tại sao cứ để bản thân chịu hàm oan? Tại sao đương chức Quận vương lại đi đầu quân cho Shin? Tại sao...cậu...?
Hàng loạt câu hỏi bấn loạn tuôn trào, đến câu cuối cùng, Hakusho chợt nghẹn lời, sống mũi cay xè, gượng gạo mà giãi bày.

[Xuyên không] Vương triều SeminoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ