Chương 40: Ngoài ý muốn

30 2 0
                                    

Không dám điều chỉnh tư thế, Park Chaeyoung chỉ đành im lặng vòng lấy cổ của anh.

 Jeon Jungkook ôm cô đến trước người: "Lúc trước hứa với chú dì nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em, hôm trước để em ủy khuất rồi, là anh làm không tốt." 

Park Chaeyoung chớp đôi mắt, đã quên mất hôm đó là ai tâm hồn yếu ớt mà trốn trong chăn. 

Không có nha, anh rất tốt. 

Kết thúc nhiệm vụ trở về, trước tiên liền đến đây. 

Vì vậy, bất tri bất giác, Park Chaeyoung đổi hướng khác, đối diện với Jeon Jungkook, ngồi ở trên đùi anh.

Lại gần anh, rất thích anh.... 

Bởi vì là buổi tối, cô ở trong phòng ngủ chỉ mặc một chiếc quần bò ngắn cùng với một chiếc áo thun ngắn to màu trắng. Vốn dĩ áo thun rũ xuống vẫn có thể che phủ được nhiều quần đùi, nhưng ngồi như vậy, đùi của cô hoàn toàn bị lộ ra ngoài. 

Jeon Jungkook nhìn xuống dưới mí mắt, đôi chân vắt ngang lên người anh, rất trắng..... Anh tiếp tục: "Cho nên, em đánh anh mắng anh, hoặc là dùng cách khác trút giận, anh đều chấp nhận."

"Hả?" Park Chaeyoung nhẹ nhàng nghi hoặc. 

Giọng nói nhỏ nhẹ đó, run rẩy ngay ngực anh, Jeon Jungkook nâng mặt cô lên, để cô nhìn mình. 

"Anh vẫn muốn kết hôn với em." Anh nói. 

Lúc ở trên trực thăng, Jeon Jungkook liền nghĩ như vậy, tùy ý cô gái nhỏ tức giận như thế nào cũng được. Vì vậy, anh nắm lấy tay cô, Park Chaeyoung cho rằng Jeon Jungkook muốn cô đánh anh, vụt một cái liền rút tay về.

Tay của Jeon Jungkook ở giữa không trung nửa giây. 

Anh yên lặng, nhận thức được phía sau động tác này có lẽ bao hàm bao nhiêu tức giận, sau đó nhìn thấy cô lại không an phận động đậy....Anh chậm rãi bỏ tay xuống. 

Bình tĩnh, phải dỗ dành cho tốt. 

Sau đó, Jeon Jungkook nhắm mắt lại, lúc lại mở mắt, cổ họng có chút siết chặt mở miệng. Giây tiếp theo, liền cảm thấy thân hình nhỏ bổ vào trong ngực, cặp chân lộ ra trong không khí, chặt chẽ kẹp lên người anh. 

Jeon Jungkook nhíu mày, đỡ cô lên. 

Park Chaeyoung dùng tay ôm lấy cổ anh, lại chui xuống phía dưới vỗ vỗ: "Lời ông nội nói...." 

"Dù sao." Cô cảm thấy, ông nội Jeon nhất định đã giáo huấn qua Jeon Jungkook, "Em cảm thấy đội đặc chiến vô cùng tốt, thật sự....Chúng ta có thể đi nói chuyện với ông nội." 

"Chính là....." Park Chaeyoung chậm nửa nhịp suy nghĩ chọn từ, nếu cùng nhau nói, ông nội Jeon sẽ đồng ý không? 

Jeon Jungkook ngây người như vậy vài giây.

 Anh dùng cằm chậm rãi đặt ở trong hõm vai cô, giảm bớt loại tâm tình sóng ngầm mãnh liệt ở trong lòng. Cảm giác này, nói thế nào nhỉ? Đại khái....sống sót sau tai nạn. 

Còn có, Park Chaeyoung đem đến cho anh sự chấn động. 

Khó nói nên lời. 

Mà giờ phút này, tư thế của cô lại quá mức mê người, nơi mềm mại nhất lại dán kín kẽ lên lồng ngực anh, hơi thở xuất hiện sau tai anh. 

[ROSEKOOK VER] CHUYỆN XƯA VỊ MẬT ONG Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ