Chương 43 - Đau bụng

95 3 0
                                    

Khi còn nhỏ, luôn khao khát một tình yêu mãnh liệt nhưng không biết rằng tình yêu bình thường lại là thứ hạnh phúc hiếm có nhất trên đời.

Diệp Cẩn Ngôn đã lên kế hoạch rằng tài sản của anh sẽ luôn bằng một nửa của Chu Tỏa Tỏa. Sau khi soạn xong di chúc, anh nhờ luật sư lo các thủ tục pháp lý, tất cả đều phát triển theo hướng mình mong đợi.

Gần cuối năm, Mẫn Nhi cũng trở về, thật trùng hợp, ngày đó vừa vặn gặp được Chu Tỏa Tỏa được mẹ Diệp mời đi ăn tối.

Đây là lần đầu tiên Diệp Cẩn Ngôn dẫn bạn gái về nhà, cô bạn gái nhỏ hôm nay khó ngủ và khó ăn. Diệp Cẩn Ngôn cũng nhìn thấy hai ông bà già là thật lòng rất thích Chu Tỏa Tỏa, mới có thể tìm mọi cách từ chối cuối cùng đồng ý.

Cô liên tục hỏi Diệp Cẩn Ngôn mình nên mặc cái gì, về đến nhà nên chú ý cái gì, Diệp Cẩn Ngôn chỉ nói cô mặc gì cũng đẹp, còn việc cô nên chú ý thì anh trả lời như thế này, "Em là một cô bé được mọi người yêu thích, chỉ cần em vui vẻ là tốt rồi, không cần làm hài lòng bất kỳ người nào!"

Cha Diệp làm một bàn đồ ăn phong phú, bắt đầu từ khi hai người vào cửa, mẹ Diệp liền nắm tay tiểu cô nương không buông ra, "Tỏa Tỏa, con thậm chí còn gầy hơn lần trước chúng ta gặp nhau..." Nói xong bà nhìn về phía Diệp Cẩn Ngôn, "Đối với cô bé người ta tốt một chút...."

Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn bên cạnh. Anh đang ngồi cạnh cô, bởi vì trước khi đến Chu Tỏa Tỏa đến đã dặn dò, anh phải luôn ở bên cạnh cô.

"Anh ấy đối với con rất tốt, dì à, Cẩn Ngôn... mỗi ngày nấu cơm cho con..." Chu Tỏa Tỏa nói như vậy, vừa cười nhìn Diệp Cẩn Ngôn.

Cô gọi anh là Cẩn Ngôn, có chút không quen......

Trong mắt anh nở một nụ cười không thể giấu được, cách anh nhìn cô dường như tràn đầy yêu thương và trân trọng. Mẹ Diệp thấy điều đó trong mắt cô, bà chưa bao giờ nhìn thấy Diệp Cẩn Ngôn như thế này từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành, không có người phụ nữ nào có thể khiến con bà hạnh phúc như vậy.

"Tỏa Tỏa, nếu Cẩn Ngôn bắt nạt con, con nói cho dì... " Mẹ Diệp cười nói.

.........

Ba Diệp bận rộn ở trong bếp, ông ít nói, tính cách Diệp Cẩn Ngôn quả thực là giống ba mình, nhìn như lạnh lùng, nhưng thực ra ông là người có trái tim ấm áp. Ví dụ như lúc ông ở phòng bếp, thỉnh thoảng sẽ lén nhìn tiểu nha đầu ngồi trên sofa, cô hoạt bát đáng yêu, lại dịu dàng động lòng người, trong lòng ông cũng thích, nhất là nghe nói cô từ nhỏ đã không được ở bên bố mẹ, ông liền càng thêm đau lòng tiểu cô nương này.

"Cha, đồ ăn ít cay một chút, cô ấy gần đây dạ dày không thoải mái..." Diệp Cẩn Ngôn hướng vào phòng bếp nói.

Chu Tỏa Tỏa véo tay áo anh, nhỏ giọng nói: "Không sao đâu..." Cô cảm thấy là quá phiền toái, Chu Tỏa Tỏa luôn là như vậy, quá quen với việc chiều chuộng người khác, đây chính là điều khiến Diệp Cẩn Ngôn đau lòng.

Mẹ Diệp trò chuyện với hai người một lúc rồi vào bếp xem có cần giúp gì không. Diệp Cẩn Ngôn liền dẫn cô về phòng của mình.

TẠM BIỆT, XIN CHÀO CÔ GÁI CỦA TÔINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ