Một ngày cuối thu khí trời sảng khoái, một đám cung nữ mặc cung phục màu hồng phấn, trong tay dè dặt nâng khay quần áo cùng đồ trang sức, lạo xạo bước về phía trước.
Dẫn đầu là một đại cung nữ trông lớn tuổi, mắt lạnh thoáng nhìn qua các nàng, "Hôm nay là sinh thần của hoàng hậu nương nương, các ngươi phải quản lý tốt vật phẩm quý trọng trong tay, nếu đồ mất, mạng nhỏ của các ngươi cũng không còn"
Dừng lại một chút rồi lạnh lùng nói, "Nghe rõ chưa?"
"Hồi bẩm Cao cô cô, chúng nô tỳ nghe rõ!" Nhóm tiểu cung nữ dừng bước chân, cùng nhau khom người nói.
Cao cô cô đột nhiên nhấc tay lên, khẽ kẹp lấy khăn, giơ cao qua vai, "Thế tử điện hạ cũng đi về phía bên này, còn không mau đứng nép vào tường?"
Nhóm tiểu cung nữ sau khi nghe lệnh, bước nhỏ vội vàng đứng vào cạnh tường khom người xuống.
Ở trong cung, cung nhân gặp phải phi tần tam phẩm trở xuống phải khom người hành lễ, gặp tam phẩm trở lên cùng Hoàng thượng, thái hậu đều phải nhún đầu gối chào. Đối với cung nhân có chức cao hơn mình, cần phải khom người hành lễ. Mà người trước mắt đi tới là Nạp Lan thế tử đã ở trong cung lâu năm.
Người trong nội cung đồn đãi, Nạp Lan thế tử từng là con trai duy nhất của tiên hoàng, sau khi tiên hoàng băng hà thì do hoàng đệ, cũng chính là đương kim Hoàng thượng, thừa kế ngôi vị hoàng đế, mà Nạp Lan Lạc này mồ côi cha từ trong bụng mẹ đã từng là Thái tử điện hạ vào mười hai năm trước, kể từ sau khi bị hủy dung đã tự nguyện từ bỏ thái tử vị, liền trở thành Nạp Lan thế tử của ngày hôm nay.
Bởi vì trong tay cung nữ có vật phẩm, nên không thể nhún đầu gối chào, chỉ có thể khẽ khom người cùng nhau nói, "Tham kiến thế tử điện hạ!"
Chỉ thấy hắn mặc hắc y tơ lụa, dùng chỉ vàng thêu hoa văn, bên hông đeo miễn tử kim bài, đai lưng khảm mấy viên hắc diện thạch, làm cho người ta không thể theo kịp. Trên mặt là mặt nạ bạch ngọc che đậy nửa trên gương mặt bị thương, khóe môi nhếch lên nụ cười lười nhác, thong thả ung dung mà đi. Sau lưng hắn là một cặp đuôi nhỏ hấp tấp chạy theo.
Có cung nữ ngước mắt lên vụng trộm nhìn lén, hồi tưởng lại lời đồn đãi trong cung.
Chưa bao giờ có cung nhân nào gặp qua dung mạo của hắn, dù cho có người từng gặp qua thì xương cốt người đó từ lâu đã không còn, truyền thuyết nói rằng trên trán hắn cùng với một ít nơi dưới mắt bị hủy, nên chỉ che đậy những nơi đó, không che kín những chỗ da thịt hoàn hảo, để lộ ra đôi môi ôn nhuận cùng sóng mũi nhu hòa.
Nếu chưa bị hủy dung, nói chính xác hắn có thể cùng Lục hoàng tử điện hạ bất phân cao thấp, cũng lại là một cái hồ họa thủy trong cung a.
Cô nương này hơi thất thần cho là mình hoa mắt, tưởng đâu hai người mặc trang phục thái giám đang cáo mượn oai hùm đi đến chỗ mình.
"Đẹp không?" Âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền vào bên tai cung nữ, trong lòng mọi người có chút kinh hoảng, thế tử điện hạ lại tìm người hỏi tội rồi.
Cung nữ hoảng loạn quỳ xuống bồi tội, "Điện hạ, nô tỳ biết sai rồi, thỉnh điện hạ khai ân, thỉnh điện hạ khai ân..."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cổ đại - Edit] CUNG NỮ CẤP THẤP
Romance💥Truyện này tui treo từ 2018 đến nay do không tìm thấy bản convert, nay tui hữu duyên, tôi đã tìm lại được bản lưu trên google drive nên từ từ tui sẽ khởi động lại truyện hen. Thể loại: cổ đại, cung đình, hài, sủng, HE Nguồn: tangthuvien.com - Con...