Q.1 - C.60 - XÔNG TỚI QUÝ NHÂN

152 2 0
                                    

"Mấy người các ngươi, chú ý một chút cho bổn tiểu thư, đây chính là điểm tâm bổn tiểu thư tự mình làm cho thái tử điện hạ, nếu làm vỡ, coi chừng đầu các ngươi. Hừ..." Triệu Niệm Chi cảnh cáo nói.

"Nô tỳ tuân mệnh!"

Triệu Niệm Chi nhìn rất hưởng thụ bộ dạng khiếp nhược của vài cung nữ, nên biết rằng nàng chính là thái tử phi tương lai, phụ thân của nàng chính là Triệu Thái phó, là lão sư của thái tử, như vậy nhất định nàng sẽ ngồi vị trí này vô cùng ổn định.

Mơ tưởng viễn vong một lúc, đột nhiên một cung nữ hô lớn, "Triệu tiểu thư coi chừng..."

"A...:

Rắc rắc...

Triệu Niệm Chi bị người đột nhiên xuất hiện trước mắt đánh tới, vô thức la to, lảo đảo một cái ngã về phía sau, từng cung nữ đằng sau bị nàng dính líu đến, khay trong tay cũng mất đi chỗ dựa, tùy ý rơi theo....

Tóm lại, ngoài chữ thảm chữ còn chữ thảm hơn, mọi người nằm la liệt trên mặt đất, khắp người đều là vụn điểm tâm, chật vật nhất là Triệu Niệm Chi, điểm tâm trên tay một người chụp thẳng trên mặt nàng ta, nàng lảo đảo đứng lên quát to một tiếng, "Người đâu, bắt nàng cho ta!"

"Ha ha, thẹn thùng rồi, không phải ta cố ý" Vân Vụ cực kỳ ủy khuất nói.

Nàng cực kỳ thống hận Lý Tranh, ai từng nghĩ tới hôm nay đã đầy tháng, Lý Tranh xuống núi, chuyện thứ nhất hắn làm chính là tìm nàng, có phải là quá đúng lúc hay không, nàng lại thành công trở thành Tào Tháo lần nữa.

Một canh giờ trước...

"Chán ghét, không cần mà, không nên mà, không cần đâu... Điện hạ..."

"Ừm... điện hạ, nhanh lên, nhanh lên a..."

Tiếng nữ nhân cầu hoan rên rỉ từ phía sau núi giả truyền đến, nam tử trầm giọng rống lên, "Mỹ nhân, ngươi cầu xin bản điện...."

"Điện hạ, cầu ngươi...." Âm thanh nữ nhân thẹn thùng truyền đến.

Vân Vụ nhét nhét hai lỗ tai, giữa ban ngày ban mặt mà lại có thể đụng vào chuyện như vậy, thực là... Đúng là lòng mình vô cùng thiện lương, không thể không nhắc nhở bọn họ, "Khụ khụ khụ..."

"Ai?" Nam tử gầm nhẹ nói.

"Ha ha, vị điện hạ này, người đi người đến rất nhiều, ngươi nếu thật muốn cùng cô nương kia làm chuyện gì đó, ta đề nghị ngươi đừng ở chỗ này, bên kia lãnh cung có một rừng cây nhỏ, ở đó ngay cả chim cũng không thèm ỉa, các ngươi yên tâm qua đó đi"

Vân Vụ vui vẻ rạo rực nói xong, xoay người sững sờ, ha ha gượng cười, "Tam hoàng tử điện hạ, thật đúng dịp a..."

Ánh mắt Lý Tranh âm hiểm nhìn nàng, "Tiểu cung nữ? Bản điện... nhớ ngươi muốn chết!"

"Ha ha ha..." Vân Vụ chậm rãi lui về phía sau, chỉ thấy quần áo Lý Tranh không chỉnh tề, ánh mắt sung huyết, tựa hồ như vì chuyện chưa làm xong bị người ta cắt đứt, mà rất hiển nhiên, người cắt đứt lại chính là nàng

Nữ tử thẹn thùng đi ra từ phía sau núi giả, đỏ ửng trên mặt còn chưa rút đi, Vân Vụ liếc mắt một cái, nhìn cái liền xác nhận đây chính là tần phi hậu cung, trong ấn tượng nàng cũng chưa từng gặp qua nàng ta, nhưng mà... Nạp Lan Lạc từng nói qua Lý Tranh thường tìm phi tần hậu cung giải sầu tịch mịch, hôm nay vừa thấy, quả thật như thế a.

[Cổ đại - Edit] CUNG NỮ CẤP THẤPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ