Q.1 - C.55 - THOÁT KHỎI MA TRẢO

103 1 0
                                    

Sau khi Vân Vụ mở mắt lại phát hiện mình nằm trong một gian phòng hoàn toàn xa lạ, giờ phút này ánh mắt nàng trong trẻo nhưng lạnh lùng, không có chút gì nhu tình giống ngày thường, nàng đứng dậy ngắm nhìn bốn phía, gian phòng này thiết kế rất thanh lịch, mang đến cho người ta một cảm giác rất an tâm.

"Tỉnh?" Hoa Mãn Thiên quét mắt tới lạnh lùng nói, "Ta đã nói với ngươi rồi, ngươi thân trúng Tuyệt tình tán, tuyệt đối không thể động tình. Nếu không phải bổn các chủ vừa lúc trở lại, thất khiếu của ngươi đã sớm chảy máu mà chết rồi"

Vân Vụ nhớ lại khi nàng đến Dương Quang điện gặp được một nữ tử, nữ tử này là vũ cơ của Nạp Lan Lạc, cho nên nàng mới không thể áp chế được tình cảm của mình, hiện thời Hoa Mãn Thiên đã cho nàng uống dược, làm cho ý niệm của nàng được chặn lại, cho nên... tâm của nàng đối với Nạp Lan Lạc của đã lãnh đạm. Mạng của nàng có thể bảo trụ rồi sao? Nếu một ngày nào đó gặp lại Nạp Lan Lạc, tâm của nàng còn có thể tỉnh táo sao?

"Lần này... Cám ơn ngươi!" Vân Vụ lạnh lùng nói

"Quả nhiên, uống dược vào rồi trở nên trong trẻo thật nhưng lạnh lùng quá!" Hoa Mãn Thiên quyến rũ cười một tiếng, chuyển thân đến gần nàng, thổi thổi vào mái tóc của nàng, tà mị nói, "Vân Vụ, lần này bổn các chủ lại cứu mạng của ngươi, ngươi nói xem, ngươi phải làm sao để trả sạch nợ đây?"

"Hiện thời ta chưa đứng vững trong cung này, không thể làm được chuyện gì cho ngươi cả"

"Không cần đứng vững, hiện thời có thể làm được"

Vân Vụ không chút thay đổi sắc mặt, nhìn hắn hỏi, "Chuyện gì?"

"Giết Nạp Lan Lạc!" Hoa Mãn Thiên nhẹ nhàng phun ra mấy chữ.

Nội tâm Vân Vụ trầm xuống, ngước mắt lại hỏi, "Vì sao?"

"Đêm qua hắn mang người đến phá hủy Huyết Tế lâu của bổn các chủ, làm hại trong một đêm thôi mà Bổn các chủ thấy trôi giạt khắp nơi, mối hận này, bổn các chủ tự nhiên muốn đáp trả lại cho hắn"

Khóe miệng Hoa Mãn Thiên cười yếu ớt, đưa tay đến trước mặt Vân Vụ muốn nắm cằm nàng, lại một nữa bị nàng né tránh, hắn không hề có ý lúng túng, vẫn nói như cũ, "Ngươi nói xem, gương mặt này của ngươi ngoại trừ thanh tú ra, cũng không phải là khuynh quốc khuynh thành, vì sao lại làm cho Nạp Lan Lạc nhớ nhung như vậy? Có cơ hội tốt như vậy, ngươi liền giúp ta giết hắn đi, được không?"

"Nếu ta không đáp ứng ngươi?" Vân Vụ lạnh lùng nói.

"Ha ha... Thế nào? Nhìn thấy Nạp Lan Lạc sủng hạnh người khác, ngươi vẫn không bỏ chấp niệm được sao?" Hoa Mãn Thiển ngậm cười, thanh âm rất ôn nhu, "Vân Vụ, ngươi cũng đừng quên, chỉ có ta mới có thể cứu ngươi, chỉ có ta mới có thể kéo dài mạng ngươi, giúp ngươi báo thù"

"Lúc trước ta đã nói với ngươi, ta sẽ không vô duyên vô cớ giết hại hắn, mặc dù không phải là Nạp Lan Lạc, ta cũng sẽ không giúp ngươi giết người" Vân Vụ ho khan nói, đè yên tâm tư tiếp tục nói, "Ta đã là một người chết, hiểu sinh mệnh của một người có bao nhiêu trọng yếu, chính mình không có quyền kết thúc tính mạng của người khác"

[Cổ đại - Edit] CUNG NỮ CẤP THẤPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ