Q.1 - C.44 - ĐÊM TRỘM TẤU CHƯƠNG

124 3 0
                                    

Vân Vụ đang loạn tưởng, đột nhiên bị người che miệng, cảm giác được bên hông bị người mạnh mẽ ôm chặt, kéo dài tới sau hòn non bộ, Vân Vụ có chút mong muốn được lớn tiếng khóc một cái, người không biết thương hương tiếc ngọc như thế, nhất định sẽ bị trời phạt a!

Vân Vụ ngô một tiếng, giãy giụa một phen, cũng không thể đẩy hắn ra, nghe âm thanh khàn khàn của hắn truyền từ đỉnh đầu đến, "Đừng lên tiếng, ta không phải người xấu!"

Đại ca, ngươi không phải người xấu? Ban ngày ban mặt ngươi trói ta kéo đến hòn non bộ, dễ dàng như quỷ, ngươi cảm thấy ta sẽ tin ngươi sao? Nghĩ thì nghĩ, nhưng trước mắt Vân Vụ chỉ có thể gật đầu phối hợp

Ai ngờ hắn mới vừa buông nàng ra, Vân Vụ nhanh chóng xoay người lại, nhắm vào bên dưới hông hắn hung hăn đá tới, hắn kêu lên đau đớn, Vân Vụ nhếch môi cười một tiếng, không kiềm chế được cười nhạo, "Tiện nghi của lão tử mà ngươi cũng dám chiếm, bà nội cái chân ngươi, hừ..."

Nàng định thần nhìn lại, a, nguyên lai là tên tổng quản thái kia của đông cung, lần trước nhìn mình chằm chằm, không nghĩ tới quả nhiên hắn có ý tứ đối với mình! "Thái giám chết bầm, đồ biến thái chết tiệt! Lão tử nói cho ngươi biết, lão tử tuyệt đối không có bất kỳ tâm tư nào đối với ngươi, ngươi nên chết tâm đi!"

Trương Thỉ nhịn đau nói, "Ngươi? Ngươi không nhớ ta?"

Vân Vụ liếm liếm môi, suy nghĩ sao lại có người biết mình? Chẳng lẽ bị người khác nhận ra dễ dàng như vậy? "Đại ca, chúng ta biết nhau à?"

Trương Thỉ chậm rãi đứng dậy, xem ra một cước này đá hắn không nhẹ a, hắn yếu ớt nói, "Ngươi, ngươi cùng Thu gia có quan hệ gì?"

"Thu gia? Cái gì Thu gia? Vì sao ai cũng đều hỏi lão tử cùng Thu gia có quan hệ gì là sao? Lão tử làm sao biết được?" Vân Vụ có chút chột dạ, tức miệng chửi ầm lên, "Lão tử nói cho ngươi biết, lão tử họ Vân, không phải họ Thu!"

Ánh mắt Trương Thỉ ảm đạm vô thần, "Ta biết rồi!" Lập tức chậm rãi xoay người rời đi.

Vân Vụ nhìn theo bóng lưng hắn, có một loại đau lòng không nói nên lời, ánh mắt của hắn cực kỳ giống mẫu thân nàng, bóng lưng của hắn lại có chút giống phụ thân, chẳng lẽ hắn là...

Không thể nào, ca ca của nàng đã bị người ta ngũ mã phanh thây nơi biên cương rồi, làm sao có thể xuất hiện trong cung, quan trọng nhất là người trước mắt này là một thái giám? Nói như thế... quả nhiên là không thể, xem đi, nàng lại suy nghĩ quá nhiều rồi.

Mộc Thủy mang theo Trương Thỉ vào địa cung, Trương Thỉ kinh ngạc quét mắt nhìn bốn phía, không thể tưởng tượng nói, "Đây là của ngươi làm?"

Nạp Lan Lạc bình thản ung dung cười cười, "Phụ hoàng Lạc vì mẫu thân mà xây nên chỗ này, trước kia chỉ là vì để bà đi ra ngoài cung chơi đùa một phen. Ai ngờ hiện thời vì đoạt lại giang sơn, nơi này lại trở thành trụ sở bí mật"

"Tiên hoàng đối với Nạp Lan phu nhân tình sâu như biển, hậu cung chỉ độc sủng một người, đoạn giai thoại này cho tới bây giờ vẫn được dân chúng tán dương!" Trương Thỉ yên lặng nói, "Ta từ nhỏ đã lấy tiên hoàng làm tấm gương cho chính mình"

[Cổ đại - Edit] CUNG NỮ CẤP THẤPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ