Q.2 - C.71 - THÂN PHẬN TRƯƠNG THỈ

54 1 2
                                    

Nàng cảm thấy tâm có hơi mệt, như vậy.... Nàng cùng Nạp Lan Lạc cũng sẽ giống bọn họ sao? Mặc dù hiện thời hắn chỉ là một thế tử, nhưng đó cũng là một thế tử cao cao tại thượng, làm sao có thể để một cung nữ cấp thấp như nàng nhúng chàm?

Đột nhiên có một đôi tay lạnh như băng bưng kín mắt nàng, nàng ngước mặt nhìn lên, ánh mắt hắn nhu tình nhìn nàng, ngược lại làm cho lòng nàng nguội lạnh hơn phân nửa, nàng hất tay hắn ra lạnh lùng nói, "Thế tử điện hạ xin tự trọng"

"Nàng làm sao vậy?" Nạp Lan Lạc nghi ngờ nói, "Có phải Thượng Quan Hoằng đã nói với nàng cái gì hay không?"

"Chưa từng!" Vân Vụ nhất mực cung kính đáp

Nạp Lan Lạc lại hỏi, "Nàng đến cùng là làm sao vậy? Vì sao trở ra lại xa lạ với gia như vậy?"

"Thế tử điện hạ, đa tạ ngài mang nô tỳ đến nơi này, nếu sau này ngài có việc gì cần dùng đến nô tỳ, nô tỳ nhất định sẽ dốc hết toàn lực" Vân Vụ lui về sau một bước, chỉ là bộ dạng hiện thời của nàng làm cho Nạp Lan Lạc rất là phẫn nộ, hắn không khỏi cười lạnh, "Đây cũng là đáp án nàng dành cho gia?"

Hắn dừng lại một chút rồi nói, "Chẳng lẽ lòng gia đối với nàng, nàng còn nhìn không ra sao? Nàng là nữ nhân không có lương tâm, nàng tùy ý đem tấm lòng của gia dành cho nàng lãng phí hết hay sao?"

"Điện hạ, ngài là thế tử, ta là nô tỳ, người cảm thấy chúng ta có kết quả hay sao?" Vân Vụ nổi lên dũng khí nói, "Cho dù ta và ngài yêu nhau thì như thế nào? Như vậy ngài liền trở thành trò cười cho cả thiên hạ, đường đường là một thế tử điện hạ, lại đi yêu một cung nữ, ngài muốn nghe lời như vậy sao? Lại nói, nô tỳ đối với điện hạ là không có một chút tâm tư nào, kính xin điện hạ tự trọng"

Hắn giống như cười mà như không, "Tự trọng? Cái gì gọi là tự trọng? Chẳng qua là tăng thêm cho mình một phần gông xiềng mà thôi"

"Dù vậy, ta tình nguyện mang cho mình thêm bộ gông xiềng này" Vân Vụ dứt lời, xoay người rời đi, Nạp Lan Lạc nhìn qua bóng lưng nàng càng lúc càng đi xa, không khỏi cười khổ, "Nha đầu ngốc! Nàng cho rằng gia sẽ làm một Thượng Quan Hoằng khác? Sẽ quan tâm thân phận cùng giai cấp gì đó sao?"

************

Trong đại lao hình bộ, Mã Hữu Đức vẫn không ngừng kêu khổ, "Hoàng thượng khai ân, tội thần biết sai rồi, đều do Thượng Quan Hoằng, đều do hắn chỉ điểm. Hoàng thượng khai ân...."

"Mã Hữu Đức" Âm thanh đè nén tức giận của nam tử truyền đến, trong nháy mắt Mã Hữu Đức quá sợ hãi, "Ai? Ai kêu bổn tướng quân?"

Hắn nhìn về phía nơi âm u, thất kinh kêu to, "Thu Ngạo Vật, ngươi... ngươi... ngươi rõ ràng đã chết rồi mà?"

"Làm ngươi thất vọng rồi?" Hắn hừ lạnh một tiếng, "Mã Hữu Đức, bản tướng tín nhiệm ngươi như thế, mà ngươi lại hại bản tướng tan nhà nát cửa, còn tìm được lợi ích, hiện thời ngươi rơi vào hoàn cảnh như vậy, bản tướng thật hả dạ. A, đúng rồi, niệm tình ngươi đã từng bên cạnh ta nhiều năm như vậy, bản tướng liền báo cho ngươi một tin tốt sau khi ngươi chết, người nhà của ngươi chắc chắn sẽ được chôn cùng ngươi"

[Cổ đại - Edit] CUNG NỮ CẤP THẤPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ