Q.1 - C.66 - GẶP LẠI MAI HƯƠNG

86 0 0
                                        

Vân Vụ nghe xong liền cảm thấy hồ đồ, từ đầu đến cuối Nạp Lan Lạc cũng chưa từng đề cập qua tên mình, vì sao Thư Nghiên lại bắt mình giấu kỹ những lời này trong bụng, "Thư Nghiên tỷ tỷ, tỷ nói với ta những thứ này là có ý gì a?"

"Tuy nói Hàn Vương bị bắt vào đại lao, nhưng ta nghe được Thái tử trò chuyện cùng Tam hoàng tử, hai người bọn họ, dự định lợi dụng con gái của Hàn vương làm cho ông ta đông sơn tái khởi" Thư Nghiên sâu kín thở dài, "Nếu để cho bọn họ biết Nguyệt Tu dung chết trong tay ngươi, đến lúc đó tình thế không phải thế tử điện hạ có thể khống chế được đâu"

"Thư Nghiên tỷ tỷ, ta có thể tin ngươi không?" Vân Vụ nhìn thẳng mắt nàng hỏi

Thư Nghiên gật đầu, "Nếu ta muốn hại ngươi, cũng sẽ không nói cho ngươi biết chuyện thái tử điện hạ và tam hoàng tử nói với nhau"

"Đa tạ, nhưng mà ta không hiểu..." Vân Vụ đột nhiên nghi ngờ nói, "Bọn họ dự tính lợi dụng con gái Hàn vương làm gì a?"

"Hoàng tử phi của tam hoàng tử"

Vân vụ cúi đầu im lặng suy ngẫm trên đường đi về Minh Nguyệt điện, không phải người Mai Hương thích là Ngũ hoàng tử sao? Mình và nàng từng ở chung với nhau mấy ngày, cũng hiểu được nàng nhất định không lấy ai ngoài Ngũ hoàng tử, hiện thời vì sao lại có thể cam lòng tình nguyện gả cho tên thê thiếp thành đàn lại còn trêu hoa ghẹo nguyệt này? Aiz, thế sự thật khó đoán, nói không chừng Mai Hương vì cứu cha mình mới đồng ý chuyện này.

Đột nhiên nàng cảm thấy lưng của nàng bị người ta hung hăng vỗ mạnh, Vân Vụ bị hù dọa xoay người, hung hăng vặn tay đối phương, "Oái... Ngươi mưu sát chồng a"

"Tiểu lục tử?" Vân Vụ lúc này mới buông hắn ra, quan tâm hỏi, "Tiểu lục tử, ngươi không sao chứ?"

"Vân Vụ, đầu ngươi bị lừa đá à? Đã lâu như vậy mà còn không nhận ra ta là ai sao?" Trong trang phục thái giám, hắn mỉm cười

"Đợi chút... Lục điện hạ?" Vân Vụ bừng tỉnh đại ngộ, chỉ vào mũi hắn nói, "Ngươi... Ngươi... Ngươi là Lục điện hạ?"

Lý Ngọc cười ha ha một tiếng, chà xát sống mũi nàng nói, "Đáp đúng"

Đúng là... Vì sao lại không phải gương mặt  phong hoa tuyệt đại như Lục điện hạ? Lý Ngọc bất đắc dĩ nói, "Ngốc, đây là thuật dịch dung của ta, ngươi suy nghĩ một chút đi, nếu một tên tiểu thái giám lại tuấn mỹ như vậy, thì ở đâu còn có Lục điện hạ trong truyền thuyết nữa!"

"Cũng đúng!" Vân Vụ cúi đầu cam chịu, "Đúng ha... Nhưng vì sao ngươi lại giả dạng thành Tiểu lục tử đến trêu chọc ta?"

"Nhàm chán a" Lý Ngọc cười hơ hớ nói, âm thanh như nước suối róc rách chảy làm cho Vân Vụ không dám lại trách cứ hắn, "Hôm nay ngươi lại nhàm chán, cho nên tới tìm ta sao?"

"Không!" Lý Ngọc đột nhiên đến gần nàng, thần bí nói, "Dẫn ngươi đi xem ca diễn, nhớ phải bỏ tiền a"

Ách... Nàng quên, tên Tiểu lục tử này không có gì mà không đòi tiền.

Đang suy nghĩ miên man, Lý Ngọc đột nhiên lôi kéo tay nàng trốn phía sau núi giả, Vân Vụ muốn la to, ai ngờ Lý Ngọc đột nhiên che miệng nàng, khiến cho nàng không thể nhúc nhích, chỉ nghe thấy âm thanh hai người nhỏ giọng nói chuyện bên ngoài núi giả. Một người trong đó là người nàng rất quen thuộc, đúng vậy, chính là Thượng Quan Hoằng.

[Cổ đại - Edit] CUNG NỮ CẤP THẤPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ