Mộ Dung Thanh cũng là một nữ phú hào, là người thông minh có khả năng, bà không giống những phu nhân giàu có khác ở nhà làm bà chủ, bà là tổng giám đốc của tập đoàn Hoa Tinh, nắm giữ 40% cổ phần của tập đoàn gia tộc khổng lồ, cùng với người thầy và cũng là người yêu, ba của Lâm Duẫn Nhi - Lâm Dương nắm giữ số cổ phần bằng nhau, còn lại 20% cổ phần thì do các cổ đông nắm giữ, cho nên hai vợ chồng họ tổng cộng chiếm giữ 80% cổ phần của công ty, những cổ đông khác đều không có cơ hội lấy được quyền quản lý kinh doanh. Hơn nữa, chỉ cần có lòng khác, Lâm Dương sẽ thu mua toàn bộ cổ phần trong công ty của người đó rồi đuổi đi.
Năm tổ chức sinh nhật lần thứ mười tám cho Lâm Duẫn Nhi, Lâm Dương và Mộ Dung Thanh liền mỗi người đem 10% cổ phần chuyển sang cho Lâm Duẫn Nhi, cho nên Lâm Duẫn Nhi hiện tại nắm giữ 20% cổ phần của công ty, cũng là đại cổ đông của tập đoàn Hoa Tinh.
Mộ Dung Thanh cố giải thích con gái của mình. Bà biết Lâm Duẫn Nhi cũng không thích tiếp nhận tập đoàn Hoa Tinh, bà cùng với ba của Lâm Duẫn Nhi đang lo lắng làm thế nào để có thể khiến Lâm Duẫn Nhi trở về tiếp nhận công ty đây, không nghĩ tới con gái mình lại chủ động nói ra. Bà đương nhiên biết Lâm Duẫn Nhi chắc chắn là gặp chuyện gì mới nghĩ đến việc nắm quyền công ty, nhưng chỉ cần Lâm Duẫn Nhi tốt là được, mặc kệ là nguyên nhân gì, bà đều cảm thấy vui vẻ.
Cúp điện thoại xong, Mộ Dung Thanh nhấn gọi điện thoại nội tuyến đặt trên bàn làm việc, "Gọi quản lí Trần của bộ phận nhân sự vào đây một lát." Chức vụ phó tổng giám đốc của công ty vẫn còn trống, đây là vị trí hai vợ chồng họ để dành cho Lâm Duẫn Nhi, những nhân viên cấp cao của công ty trong lòng đều hiểu rõ, ai cũng biết chức vị đó là dành cho người thừa kế tương lai của tập đoàn Hoa Tinh, con gái duy nhất của Lâm Dương và Mộ Dung Thanh – Lâm Duẫn Nhi. Nhưng ngoại trừ vài nhân viên lão làng ở công ty, hình như không có người gặp qua người thừa kế tương lai này của công ty, có thể nói Lâm Dương và Mộ Dung Thanh bảo hộ Lâm Duẫn Nhi thật quá tốt.
Lâm Duẫn Nhi tìm không thấy Trịnh Tú Nghiên, cô lại nhớ đến biệt thự của Trịnh Tú Nghiên, dừng xe xong liền đi đến nhấn chuông cửa biệt thự. Không lâu sau, cửa sắt ở đại viện mở ra, Lâm Duẫn Nhi bước vào, rất nhanh, cửa lớn màu trắng của biệt thự cũng mở, Dung mụ từ trong phòng chạy chậm ra, "Tiểu Duẫn, mấy ngày nay cháu chạy đi đâu thế? Dung mụ thực sự lo lắng cho cháu a!"
Nhìn thấy Dung mụ lộ vẻ quan tâm, Lâm Duẫn Nhi thật sự cảm giác được là bà thật rất lo lắng cho cô, trong lòng không khỏi nóng lên, cảm động, "Dung mụ, dì không giận cháu sao?" Dù sao hiện tại tất cả mọi người đều nghi ngờ là cô hại Trịnh Tú Nghiên.
"Tiểu Duẫn, tuy rằng Dung mụ không biết nhiều chữ, cũng chưa thấy qua cảnh đời gì đó, nhưng là Dung mụ nhìn thấy được cháu đối tốt với cô chủ là thật lòng. Ta không tin cháu sẽ đối xử như thế với cô chủ." Có lẽ người có tư tưởng càng đơn thuần, nhìn nhận sự việc sẽ không phức tạp như vậy, mới có thể nhìn thấy căn nguyên của sự việc.
Những lời này làm cho ánh mắt Lâm Duẫn Nhi nóng lên, gắt gao ôm lấy Dung mụ, "Dung mụ, cám ơn dì."
"Đứa nhỏ ngốc, đừng buồn, ta biết cháu chịu ấm ức, ta tin tưởng cô chủ chỉ là nhất thời nổi nóng mới không suy nghĩ cẩn thận, qua một thời gian đợi cô ấy tỉnh táo lại, cô ấy sẽ biết không phải là cháu làm, đến lúc đó sẽ không giận cháu nữa." Dung mụ vỗ nhẹ lưng Lâm Duẫn Nhi, dịu dàng an ủi.

BẠN ĐANG ĐỌC
Triền miên tình kiếp (Yoonsic Ver)
Non-FictionTên truyện: Triền Miên Tình Kiếp Tên gốc: Thể loại: bách hợp, đô thị tình duyên, 1x1, HE Tình trạng bản raw: 60 chương hoàn Văn Án Một câu chuyện diễn ra trong giới giải trí. Nhưng không phải câu chuyện như thường lệ xảy ra giữa ngôi sao và paparazz...