Chương 52

799 19 0
                                    

Trịnh Tú Nghiên nghỉ ngơi hai ngày cơn sốt cũng từ từ biến mất, nhưng cả người vẫn ủ rủ như cũ, cả ngày đều nằm ở trên giường ngủ, ngoài ra không làm việc gì cả.

Hai ngày nay Hiểu Đồng đều đến chăm lo cho Trịnh Tú Nghiên, nhìn Trịnh Tú Nghiên mỗi ngày cứ một bộ dáng vô hồn như vậy trong lòng luôn có một cỗ xúc động, muốn nói cho Trịnh Tú Nghiên thật ra đêm đó Lâm Duẫn Nhi đã tới, cô ấy không phải thật sự không để ý nàng, cô ấy thật lòng lo lắng cho nàng. Nhưng mỗi khi nói đến miệng đều bị cô mạnh mẽ nuốt trở vào, chỉ có thể lắc đầu, lặng lẽ than một tiếng.

Việc Trịnh Tú Nghiên bị sốt đã ổn thỏa nhưng nàng vẫn bảo Hiểu Đồng đem công việc của nàng toàn bộ hủy bỏ, nàng không muốn đi làm, nàng chỉ muốn lặng im nghĩ về Lâm Duẫn Nhi. Bất đắc dĩ, Hiểu Đồng cũng chỉ có thể báo cho Hoàng San sắp xếp, dù sao cô cũng chỉ là một trợ lý nhỏ nhoi.

Rất nhanh mấy ngày liền trôi qua, đêm mai chính là dạ tiệc lễ trao giải điện ảnh mỗi năm một lần. Ngày này, Hiểu Đồng lại đến chỗ Trịnh Tú Nghiên, cô suy nghĩ xem nên nói thế nào để Trịnh Tú Nghiên đồng ý tham dự buổi lễ đây? Cô đáp ứng với Lâm Duẫn Nhi sẽ làm cho Trịnh Tú Nghiên đi, nhưng lúc ấy không nghĩ tới một Trịnh Tú Nghiên luôn nghiêm túc làm việc lại không để ý tới công việc nữa. Việc này, cô phải tìm lý do nào để Trịnh Tú Nghiên tham gia đây? Hiểu Đồng thấy thật khó.

"Tú Nghiên, đêm mai, đêm mai là dạ tiệc lễ trao giải, em có muốn đi không?" Hiểu Đồng ngồi bên người Trịnh Tú Nghiên, ấp úng nói.

Trịnh Tú Nghiên ngơ ngác lắc đầu, đi tới lễ trao giải làm gì chứ? Bây giờ giải thưởng gì đối với nàng mà nói cũng không có ý nghĩa. Hơn nữa, nàng không muốn giả bộ mặt tươi cười với nhiều người như vậy, nàng không muốn, nàng chỉ muốn yên tĩnh một mình mà thôi.

Hiểu Đồng biết Trịnh Tú Nghiên sẽ có phản ứng này, giờ nên làm sao đây? Trong lúc sốt ruột, trong đầu bỗng nhiên nghĩ ra được một ý, mặc kệ, mặc kệ là có thể đi hay không cứ thử trước vậy, "Tú Nghiên, em có muốn gặp Tiểu Duẫn?" Lời nói ra miệng, trong lòng Hiểu Đồng thấy thật bất an.

Nghe tên Tiểu Duẫn, ánh mắt Trịnh Tú Nghiên mở to, nhưng không lâu lại trầm xuống, "Em muốn gặp cậu ấy nhưng cậu ấy không muốn gặp em."

"Thật ra, chị đã biết thân phận của Tiểu Duẫn..."

Trịnh Tú Nghiên giật mình, quay đầu nhìn Hiểu Đồng, "Chị biết khi nào?" Chẳng lẽ sớm đã biết? Mà mình lại không biết?

"....? Ừm..., trước đó không lâu, Tiểu Duẫn, Tiểu Duẫn nói là em ấy sẽ đi dự lễ trao giải, còn có thể lên trao giải thưởng Nữ diễn viên chính được yêu thích nhất. Em ấy hỏi chị, hỏi xem em có đi hay không?" Lời này nửa thật nửa giả, Hiểu Đồng nói cũng không tự tin.

Ánh mắt Trịnh Tú Nghiên lại sáng lên, thật cẩn thận hỏi, "Cậu ấy hỏi chị là em có đi không?" Trong giọng nói tràn đầy nghi ngờ.

Hiểu Đồng gật gật đầu, "Tú Nghiên, đi đi! Em ấy là muốn gặp em nên mới gọi điện hỏi chị có phải không? Chị nghĩ..., chị nghĩ hai người hẳn là nên từ từ nói chuyện, chị nhìn thấy, Tiểu Duẫn thật sự quan tâm đến em."

Triền miên tình kiếp (Yoonsic Ver)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ