Lúc Tô Hướng Vãn còn đang ngẩn người suy nghĩ, Phó Quân Quân đã thở dài nói, "Bởi ta nói thời này làm gì còn tên nam nhân nào giống Tiểu Túng cơ chứ, vừa ngoan vừa hiểu lòng người, quả nhiên Tiểu Túng là con gái".
"Này, Quân Quân, ngươi nói vậy không có được à nha!". Phó Quân Quân vừa dứt lời, Ngô Kiệt Tào liền kêu lên, "Đàn ông con trai như ta cũng tốt lắm chứ bộ".
"Xì, ngươi cái kẻ dâm loạn Nga Mi mà còn dám nói vậy sao". Phó Quân Quân lập tức cãi lại.
"Ngươi!". Bị nói trúng tim đen, Ngô Kiệt Tào nhất thời chỉ biết câm nín, hơn nửa ngày mới nói tiếp, "Ta không thèm tranh cãi với ngươi ......" Nói tới đây, lại dừng một chút, "Dù sao Tiểu Túng ngươi dám giấu giếm bọn ta, chút nữa tìm chỗ nào để ta đánh ngươi một trận, đánh xong sẽ không so đo với ngươi nữa".
Nam Hướng Bắc chưa kịp hiểu thì Âu Dương Vô Khuyết đã tiếp lời, "Đúng đó, để bọn ta đánh ngươi một trận cho đã, sau đó mọi người vẫn là bằng hữu".
"Nhớ gọi ta vào đội với nha". Lời kế tiếp là của Hách Liên Tiểu Hắc, rốt cuộc Nam Hướng Bắc cũng hiểu được ý bọn họ, cô xúc động không quên quay đầu nhìn Tô Hướng Vãn, thấy nàng đang xuất thần chăm chú nhìn mình, hiển nhiên cũng không đem lời các bằng hữu bỏ vào tai.
Nam Hướng Bắc hơi nhíu mày đưa tay khẽ chạm Tô Hướng Vãn, thấy nàng giật mình đưa ánh mắt có lỗi nhìn mình, cô chỉ cười cười rồi nói với máy tính, "Cảm ơn các ngươi hiểu cho ta".
Cô chưa bao giờ nghĩ tới các bằng hữu sẽ dễ dàng chấp nhận chuyện cô là con gái mà lại đi thích Tô Hướng Vãn, bây giờ nghe những lời bọn họ nói, rốt cuộc tảng đá trong lòng cô cũng an ổn rơi xuống.
Nghe Nam Hướng Bắc nói cảm ơn, Tô Hướng Vãn gần như hiểu được lúc mình xuất thần đã xảy ra chuyện gì, tuy trong lòng cũng cảm động nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi, nàng chỉ nhẹ giọng nói tiếng cảm ơn cùng Nam Hướng Bắc, trận phong ba này coi như vô cùng đơn giản trôi qua.
Kế tiếp cả nhóm cùng nhau tổ đội đi phụ bản đánh boss, hạ xong con cuối cùng thì thời gian cũng không còn sớm.
"Thôi, ông xã ta sắp về rồi, ta đi nấu cơm đây". Phó Quân Quân lên tiếng rời đi trước, rồi đến Ngô Kiệt Tào log out, Nam Hướng Bắc và Tô Hướng Vãn cũng thoát trò chơi tắt máy tính. Khi hai người đang chuẩn bị đi đến nhà trẻ đón Tô Vị Tích thì Tô Hướng Vãn lại nhận được cuộc gọi từ Tây Giang Nguyệt.
"Tối nay hả?" Nghe người bên kia nói gì đó, Tô Hướng Vãn có hơi chần chừ, nhưng cũng gật đầu đáp ứng, "Thôi được, chút nữa tan việc thì đến đón ta".
"Có chuyện gì vậy?". Đợi Tô Hướng Vãn cúp điện thoại, Nam Hướng Bắc mới quan tâm hỏi, "Tối nay có việc à?".
"Uh, Tây Giang Nguyệt nói chị trọng sắc khinh bạn, từ lúc có em rồi thì không thèm ăn cơm chung với cổ nữa". Tô Hướng Vãn cười khẽ nói xong, lại thấy Nam Hướng Bắc trên người vẫn còn mặc bộ đồng phục phi công lúc sáng sớm, nàng nắm cà vạt kéo cô ngã về phía mình, "Đành nhờ em đi đón Tiểu Tích vậy".
"Ok la". Nam Hướng Bắc vui vẻ đáp ứng, nghĩ nghĩ lại nói, "Thời gian còn kịp hay là em đưa chị đến đó trước rồi ghé sang đón Tiểu Tích".
BẠN ĐANG ĐỌC
Ký sự truy đuổi tình yêu ba mươi nghìn feet
RomanceBách Hợp - Hiện Đại - Võng Du - Sweet Tác giả: Bằng Y Uý Ngã Editor: BlackObs, Riley (87-)