Chương 2

2.1K 69 42
                                    

Sáng ngủ dậy trên máy bay...

Hiện giờ mắt của tôi rất mỏi. Chắc là ngủ nhiều quá.

"A em dậy rồi hả?"

Tôi nhìn người đang nói. Thì ra là Sana-ssi, chị ấy đang ăn trên chiếc bàn của mình và nhìn tôi cười:

"Chắc khoảng 3 tiếng nữa mới tới nơi"

Tôi gật đầu một cách chậm chạp và muốn tiếp tục ngủ.

"Vâng, nhưng bây giờ em phải vào phòng vệ sinh đây."

"À, được thôi" Sana nhanh chóng đứng dậy nhường lối ra cho tôi, còn tôi thì giữ chiếc bàn để cho thức ăn trên bàn không bị rơi.

Ra đến phòng vệ sinh tôi bỗng gặp mẹ tôi ở đó. Bà bỗng hỏi:

"Con làm sao đấy hả Tzuyu?"

"Không có gì đâu mẹ, chỉ là con đã rất mệt vào tối qua thôi" Tôi trả lời bà với trạng thái vô cùng mệt mỏi.

Lúc này thì mẹ tôi cứ đứng chắn trước cửa phòng tắm. Mặc dù đang rất mệt và có khi hơi bực mình nhưng tôi vẫn cố gắng nói giọng "ngọt ngào" hết sức có thể với mẹ:

"Mẹ, con cần đi vào nhà vệ sinh!"

"Ok, được rồi" Sau đó bà ấy đã quay về chỗ ngồi của mình.

Tôi nhìn mình trong gương: Tóc rối bù xù, mặt hốc hác, mắt như gấu trúc panda, thảo nào mẹ tôi không nhận ra con gái mình là đúng. Ngoài ra còn như người nghiện cần sa.

Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, tôi quay về chỗ ngồi của mình và gọi đồ ăn.

Sana đã lấy điện thoại của mình và đưa cho tôi xem hình của một người nào đó: "Em có biết họ không?"

Tôi lắc đầu và nói: "Không! Em không biết nhưng họ là ai vậy ạ? Hình như họ có 7 người" Tôi vừa chỉ tay, vừa đếm.

"Họ là BTS, viết tắt của từ Beyond The Sence" Chị ấy nói.

"À... hóa ra là một ban nhạc. Nhưng em mới nghe thấy tên các nhóm nhạc như: SNSD, EXO, 2NE1 thôi, kể từ năm 2012" Tôi nói.

Chị ấy cười: "Tất nhiên rồi, họ không debut vào 2012 mà debut vào năm 2013 cơ!"

Sana đưa cho tôi xem một bài hát mà bọn họ nhảy. Đây là bài gì vậy? Blood Sweet & Tears, tôi nhìn cái tên và cố gắng nhớ nó, thật sự nó rất dài và khó nhớ a!

"Ừ đúng rồi đấy, đây là nhóm nhạc tuyệt nhất mà chị thích đấy!" Sana có vẻ rất thích thú.

"A, người ở đây này," Chị ấy chỉ cho tôi xem một người con trai, "Cậu ấy còn nhỏ lắm mới học đại học thôi, chưa ra trường. À, nhưng mà em bao nhiêu tuổi vậy?" Sana hỏi.

"Em mới 18 thôi" Tôi cười và trả lời.

"Ồ, vậy cậu ấy chỉ lớn hơn em 2 tuổi thôi đấy. Còn chị năm nay chị 21 rồi, cũng chẳng còn trẻ trung như em nữa" Sana cười rồi nói.

Sau đó, tôi tiếp tục ăn và xem tiếp video mà chị ấy cho tôi xem.

Một lúc sau...

"Em ăn xong rồi à?"

「jeonchou」you're mineNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ