Chap 14:

2K 178 1
                                    

Trong giấc mơ của ai đó bỗng xuất hiện một hình dáng, hắn tiến đến bên cạnh anh bằng hai bàn tay vô định lần tìm điểm tựa. Đôi mắt kia bị vết thương che lấy nhìn rất kinh dị. Nhưng tim anh lại đau đớn khi nhìn nó... anh bước đến bên hắn đưa tay bắt lấy đôi tay ấy rồi nhẹ nhàng dìu hắn đi.

Một người đi trước nắm lấy tay người phía sau đi trên con đường đầy hoa cỏ. Ánh nắng chiều tà đã in bóng họ lên những nền cỏ tươi xanh xinh đẹp, những làn gió chợt ùa đến thổi tung mái tóc của ca hai, anh nhìn hắn....hắn chẳng phải nhìn anh... mà là không thể nhìn anh, hắn siết chặt bàn tay của anh... hắn kéo anh lại gần mình.

Trực giác cho hắn biết.... người hắn yêu thương đang ở ngay trước mắt hắn, làn gió đã cho hắn biết mùi hương của người hắn yêu ở ngay trước mặt rồi, hắn liền kéo lấy tay anh...khi người kia đến gần hắn cũng chính là mùi hương của anh đang đến gần,
Taehyung... nếu hắn không nhìn thấy được anh, hắn sẽ tự quen dần mùi hương của anh, hắn sẽ sờ lấy gương mặt anh, hắn muốn biết .... đôi mắt anh, cái miệng anh, hay nốt ruồi nhỏ ở đầu mũi anh, hắn đều sẽ ghi hết mọi thứ của anh vào trong tâm trí.

Chỉ cần ở bên cạnh anh, thì chính anh sẽ lấn áp mọi ý trí muốn trả thù của hắn... anh luôn là điểm yếu duy nhất làm hắn trở nên yếu đuối, mềm lòng...
Vậy mà, đến khi hắn rời xa anh... hắn lại biến trở thành một con người khác hoàn toàn, hắn đã.... hắn đã chính tay giết chết ba mẹ anh...hắn còn có ý định giết anh..

Hắn là ai?

Hắn là người anh yêu...

Hắn là ai?

Hắn là ai còn quan trọng nữa hay không?

Anh không muốn gặp lại hắn...

Trong vô thức, Những suy nghĩ những câu hỏi xoay quanh anh làm anh hoang mang rồi mơ màng...

Bỗng một tiếng

"Cạch cạch"

Tiếng lên đạn của cây súng... Taehyung xoay người nhìn về phía sau lưng mình,hình ảnh của hắn liền hiện lên trong mắt anh.

Jimin...

Cậu ta đang chĩa đầu súng về phía anh, ánh mắt lạnh lùng cùng tàn nhẫn đó như muốn bóp chết anh.
Taehyung lúc này có sợ hãi không?
Có đấy!!!

Bởi tim anh đang đau... tấc cả mọi thứ, tấc cả những kỉ niệm của họ khi còn ở bên nhau chúng đang tạo hành những bong bóng nước mỏng manh bay ở giữa không trung và bay giữa khoảng cách Taehyung và Jimin...
Jimin bóp cò... cậu ta bắn vào những bong bóng ấy làm chúng vỡ tan trước mắt anh, bắn vỡ tan hết những bong bóng chứa đựng những kỉ niệm ngày tháng bên nhau của họ... và cuối cùng... là đến anh.
Taehyung lúc này giật mình mới lùi bước chân về phía sau.... Jimin từng bước từng bước tiến đến,.. chàng trai mỗi tối sẽ ôm lấy anh, mỗi buổi sáng sẽ đặt nụ hôn ngọt ngào lên trán anh, chàng trai luôn luôn dịu dàng với anh...

Hắn đã chết... hắn đã không còn là Jimin... hắn bây giờ là một kẻ lạnh lùng và chỉ nghĩ đến bản thân hắn...

Khi đầu súng đã chạm đến giữa chán anh, Taehyung chỉ biết mở to mắt nhìn hắn...
sự phẫn nộ cùng oán hận làm anh gần như muốn đưa tay bóp lấy cái cổ của hắn, nhưng rồi anh lại biến thành một kẻ yếu đuối, nhu nhược... anh mở to mắt nhìn đôi bàn tay mình thay vì nó bóp lấy cổ hắn... mà nó đang nâng niu sờ lên gương mặt của hắn. Còn hắn... hắn nhếch miệng nở nụ cười tự đắc...

Ánh Sáng Của Đời Tôi [MinV] [Fanfic]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ