Giang Trừng nghi hoặc quay lại, thấy bên cạnh suối là một thiếu niên trẻ măng, y phục đen tuyền, mặt mũi khôi ngô sáng sủa nhưng đang đỏ bừng bừng ngã ngồi trên nền sỏi. Chắc chắn cậu ta vừa bị Giang Trừng xuất hiện đột ngột dọa sợ, trượt chân ngã trên bờ hồ.
Có điều, mặt mũi cậu ta quen quá!
Đằng sau cậu ta, Liễu Thanh Ca đằng đằng sát khí, tay nắm chặt chuôi Thừa Loan đến nổi cả gân xanh đang đứng đó như một pho tượng chiến thần.
Giang Trừng đang không mặc gì, tiến lên chào hỏi cũng không được, vùi đầu lại vào nước cũng không xong, đành bơi lại gần hai người đó, nửa người dưới vẫn giấu kín trong nước, hỏi thăm:
- Hai người sao lại ở đây?
Tóc của hắn hiện tại đang ướt nước, dán chặt vào bả vai. Men theo xương gò má và đường cằm tinh xảo, từng giọt nước tí tách rơi xuống xương quai xanh, rồi nhẹ nhàng trượt dần xuống ngực...
Thiếu niên ngã dưới đất mặt càng đỏ hơn, tựa như sắp bốc khói luôn rồi:
- Mỹ nhân ng..., à không, Giang tiền bối... ta... ta... không phải cố ý...
Cùng lúc đó, từ trên đỉnh đầu hắn lập tức vọng xuống giọng lành lạnh của Liễu Thanh Ca, cắt ngang câu nói lắp bắp đáng thương kia:
- Nhất Huyền, lui xuống!
Dương Nhất Huyền ngơ ngác ngẩng đầu lên, chỉ thấy sư phụ chau mày, không kiên nhẫn lặp lại:
- Lập tức lui xuống!
Thiếu niên tức thì theo phản xạ tự nhiên mà vọt dậy, tuân lệnh sư phụ, ba chân bốn cẳng lao ra phía sau một phiến đá lớn. Bản thân Liễu Thanh Ca cũng quay đầu đi, nhưng chưa kịp cất bước đã bị Giang Trừng gọi giật lại:
- Dương Nhất Huyền tại sao cũng ở đây?
Hắn hiện tại đã tiến lại gần bờ hơn một bước, gần như cả nửa thân trên đều nhô lên khỏi mặt nước. Liễu Thanh Ca vừa quay đầu lại một chút, thấy cảnh này liền trực tiếp quay đi, giọng nói càng lúc càng không kiên nhẫn:
- Mặc y phục tử tế rồi nói!
Sau đó bước vội về hướng Dương Nhất Huyền vừa chạy.
Giang Trừng nhìn hắn ba bước bỏ làm hai, chỉ hận không thể mọc thêm hai chân để chạy cho nhanh, thầm nghĩ mấy người ngại ngùng kỳ thị cái quái gì? Ngày trước hắn và Ngụy Anh đi hái đài sen, bắt cá, bẻ củ sen, đều là trút hết quần áo vất bên bờ, đâu có ai ngượng ngùng gì? Hơn nữa đều là nam nhân, tóm lại là các người ngượng ngùng cái gì?
Nhưng Giang tông chủ cũng lười quản họ ngại cái gì, bởi kể cả khi Vân Mộng nhà hắn đã quen với cảnh này, chưa chắc nhà người ta cũng quen được. Đúng lúc này, hệ thống lại một lần nữa đột ngột nhảy xổ ra mang theo loa trống tưng bừng, pháo hoa ầm ầm tung tóe vang vọng khắp nơi khiến Giang Trừng suýt chút nữa đánh rơi y phục trên tay vào trong hồ:
- Chúc mừng, chúc mừng, chúc mừng Giang tông chủ!!! Điểm nhiệm vụ chính cộng 96, tổng điểm: 486!
Giang Trừng nhíu mi suy nghĩ một chút, chỉ là vừa tìm ra cửa động ngầm dẫn vào địa lao, còn chưa dẫn Liễu Thanh Ca vào gặp được Thẩm Thanh Thu mà điểm đã cộng nhiều như vậy? Chẳng biết có phải do hắn nhạy cảm quá không, nhưng mà từ lúc nâng cấp tính năng trợ công gì đó, cái hệ thống này càng lúc càng cộng điểm linh tinh hơn trước thì phải?
![](https://img.wattpad.com/cover/122043757-288-k851909.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Liễu Trừng] Hệ thống tác hợp cẩu F.A
Fanfiction+ 1 fanfic lấy cảm hứng từ Ma Đạo Tổ Sư và Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện của Mặc Hương Đồng Khứu + Nhân vật chính: Liễu Thanh Ca x Giang Trừng + Cameo: Bất kỳ ai cũng có thể là cameo + Nhân vật trong nguyên tác thuộc về tác giả, mọi t...