chương 18

639 22 5
                                    

"Ở đây à?"

"Ừ, mạnh chút ——"
"Đau không?"
"Mạnh thêm chút nữa ——"
"Ừ."
"A, đau quá đau."
"Hả? Vậy tôi nhẹ chút..."
"Đừng đừng! Đau... cũng rất thoải mái..."
Jiyeon nằm sấp trên ghế sô pha, kéo cái gối đệm cằm, áo kéo lên nửa lưng, để lộ vòng eo thon thả.
Eunjung căn cứ theo chỗ Jiyeon chỉ, cẩn thận ấn ấn vào chỗ đau bên hông của cô, Jiyeon rất gầy, gầy đến da bọc xương, bình thường cũng không thấy Jiyeon ăn ít. Tay Eunjung xoa ấn qua lại trên hông Jiyeon, đột nhiên nói câu: 

"Gầy quá..."

Jiyeon được xoa mơ mơ màng màng, cũng sắp ngủ, nghe Eunjung nói hai chữ này thì lập tức tỉnh lại, phản ứng đầu tiên là liên tưởng đến: gầy quá có nghĩa là thụ quá, cô vô thức phản bác, "Không phải! Tôi là công!"
"Cô nói gì?" Eunjung đặt thuốc mỡ xuống, vẫn cảm thấy mình thiếu chuyên nghiệp, dù sao Jiyeon bị thương là vì cô, không yên tâm, "Hay là đi bệnh viện kiểm tra đi."
Điên quá, không có chuyện gì nói công nói thụ với Eunjung làm gì, Jiyeon lắc đầu, "Không cần đâu, do lâu rồi không vận động... trật một chút thôi, hai hôm nữa là khỏi."
"Tôi muốn uống sữa chua..." Jiyeon mở miệng.
"Ừ, tôi lấy cho cô." Eunjung đứng lên, đi vào phòng bếp.
Cảnh tượng hài hòa, không phải mơ, không phải diễn, cũng không phải đầu Jiyeon và Eunjung bị lừa đá.
Chuyện này, còn phải nói từ buổi tối hai người đến phòng tập. Thẻ tập của Kang Ye Won đăng kí chung chỗ với Eunjung, cũng chính là phòng tập rất gần nhà trọ kia.
Eunjung Jiyeon một trước một sau đi vào phòng tập, có thể không gặp sao? Hơn nữa Jiyeon vì mục đích săn người đẹp mới đến tập, mắt nhìn tứ phía tai nghe tám hướng, cô hơi mê chân, không quá ba phút thì tìm được một cặp chân dài, vừa dài vừa thon vừa mảnh vừa trắng, ngước mặt nhìn, được lắm, người đó đúng là Eunjung..
Có người trời sinh cơ thể thu hút người khác "trêu hoa ghẹo nguyệt", Eunjung là kiểu này, lần trước trong thang máy Jiyeon đã chứng kiến. Khuôn mặt vóc người Eunjung như yêu nghiệt, dĩ nhiên trong phòng tập rất dễ bị đến gần, đủ loại đàn ông, thậm chí có cả phụ nữ, nên lúc Lee Qri muốn dụ dỗ cô, cô không ngạc nhiên chút nào.
Eunjung biết trên thế giới này có một kiểu phụ nữ, họ thích con gái, Lee tổng cũng vậy. Đối với vấn đề tính hướng, Eunjung không có cảm giác, nhưng khi tình huống xảy ra với mình với mình thì, khó tránh bị rối rắm.
Chuyện là, Eunjung lại bị "quấy rầy".
Lúc đầu tên đàn ông kia chỉ cố ý đến bắt chuyện, sau đó động tay động chân, Eunjung chuẩn bị bỏ đi, lại bị hắn kéo cánh tay.
"Nếu anh còn như vậy, tôi sẽ gọi người đến."
"Người đẹp, tôi để ý cô lâu rồi, cô độc thân nhỉ, buổi tối uống một ly nhé?"
Jiyeon không ưa nổi, nhất là mấy ông già kiếm chuyện với các cô gái, xung động tiến lên kéo Eunjung ra sau lưng...
"Jiyeon ..."
Rầm!
Jiyeon áp vai vào quật ngã tên đàn ông tám mươi kí xuống đất, quật ngã đối phương xong cô cũng tự ngã xuống đất, còn đụng trúng hông!
Tuy rằng ngã xuống có hơi sợ, nhưng cảnh tượng tuyệt vời này cũng được một trận ca ngợi, tình huống bốn lạng đẩy ngàn cân này rất có hiệu quả trực quan.
"Anh bạn, tôi mới học được mấy chiêu tự vệ, cám ơn anh đã phối hợp nha ~"
Lúc này Eunjung bị dọa thật, người nhỏ như Jiyeon sao có thể... hơn nữa cô cũng quá kích động, Eunjung đỡ Jiyeon đứng lên, "Thế nào, có sao không vậy?!"
"Không..." Jiyeon đỡ hông mình, vẻ mặt ung dung mới được một giây, giây tiếp theo khóc không ra nước mắt, giọng nói cũng yểu điệu lên, "Đau... đau lưng đau lưng đau lưng..."
Bây giờ Jiyeon mới ý thức được bản thân vừa nãy quá phô trương.
Eunjung đỡ cô lên, lúc đánh người rất dũng mãnh, hiện tại là biểu cảm con nít bị thương, Jiyeon này, đúng là làm người khác dở khóc dở cười.
Cho nên, đêm nay có cảnh tượng hài hoà này.
Jiyeon nhận hộp sữa chua Eunjung đưa, kéo nắp lên liếm liếm, trên thực tế, nàng nói tình trạng của mình nghiêm trọng hơn một chút, lúc đó Eunjung nói xoa bóp giúp cô, Jiyeon cũng giật mình.
Kìm nén, kìm nén, Jiyeon bắt đầu hưởng thụ cảm giác được Eunjung phục vụ, tay của cô ấn rất nhẹ như là gãi ngứa, nhưng sau khi được Jiyeon chỉ dạy, có bài có bản hẳn hoi.
Chưa kể, cảm giác sai bảo người khác rất thích, hơn nữa bắt sếp hầu hạ mình, niềm vui thật đặc biệt, dáng vẻ Jiyeon ăn sữa chua xong trông như tiểu nhân đắc chí.
"Cô làm việc gì cũng kích động vậy sao?! Nếu như... nếu như hắn làm cô bị thương thì sao?"  nhớ chuyện trong thang máy lúc trước, Jiyeon chủ động che chở cô, thực sự có hơi cảm động.
Jiyeon tùy tiện cầm hộp sữa chua hướng lên trời, tiện thể ném vào thùng rác, "Cô đừng nhìn dáng người của tôi, tôi có học tự vệ, giỏi nhất là quật vai, tại lâu không luyện nên... hôm nay xảy ra rắc rối."
"Cô biết võ tự vệ?" Nếu hôm nay không phải Eunjung tận mắt thấy, cô sẽ không tin, nhìn người của Jiyeon giống như bị gió cuốn sẽ bay luôn.
"Đúng vậy ——, con gái mà, học chút võ tự vệ thì tốt hơn, tôi thấy cô cũng rất cần." Dường như Jiyeon phát hiện cơ hội kinh doanh, "Nếu không, tôi dạy cô mấy chiêu đơn giản nha?"
"Cô dạy tôi?" Eunjung suy nghĩ một chút, trả lời: "Có thể à."
Jiyeon cười hì hì nói: "Ừ, thấy hai ta là người quen, thu học phí rẻ thôi, cô đưa đại cho tôi hai nghìn đi ~~~"
Eunjung cấu lưng Jiyeon một cái, khóe miệng nở nụ cười, biểu cảm đê tiện của Jiyeon, thật muốn nhéo mặt cô, "Chờ lưng cô khỏi rồi nói... nghỉ ngơi sớm chút."

[ Eunyeon- Jijung ] Khi Park Jiyeon biết yêu.!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ