Công là công, tư là tư, Eunjung luôn phân biệt chuyện công chuyện tư rất rõ ràng,Kim Chang Yoon nói vậy, chỉ khiến Eunjung phản cảm thêm.
"Kim tổng ——" Eunjung thay đổi xưng hô, sử dụng giọng điệu công việc trả lời, "Nếu anh không tin trình độ chuyên môn của công ty chúng tôi, chúng tôi có thể hiểu về chuyện hủy hợp tác, lần này thật đáng tiếc, mong lần sau hợp tác vui vẻ."
"Jung Jung... em đừng như vậy, chuyện này là do anh sai, anh không nên gộp chuyện tư chuyện công lại với nhau, nhưng anh thực sự rất muốn gặp em... chúng ta nói chuyện được không? Anh sẽ tôn trọng sự lựa chọn của em, nhưng dù thế nào, anh cũng cần một lý do thấu tình hợp lý."
Eunjung theo đuổi hiệu suất, bất kể là công việc hay phương diện cuộc sống, cô và Kim Chang Yoon gặp mặt nói chuyện không quá ba mươi phút, câu đầu tiên, Eunjung giành quyền phát biểu:"Trước hết anh đừng nói, hãy nghe tôi nói."
"Lý do chia tay, thứ nhất... thứ hai... thứ ba..." Eunjung nhàn nhã trình bày, cuối cùng kết luận, "Nói tóm lại, chúng ta không hợp, bây giờ anh hiểu chưa?"
Quả có nhiều năm kinh nghiệm sắp xếp kế hoạch, Eunjung xuất khẩu thành thơ, hợp lý có căn cứ, suy luận chặt chẽ, cẩn thận, hai chữ "không hợp" này không phải câu trả lời sơ sài, mà là tóm tắt lý do chia tay.
Kim Chang Yoon há hốc mồm nghe, tình huống này khác với tưởng tượng của hắn! Ban đầu hắn dự định dùng tình cảm để níu kéo, hiện tại bị Eunjung chặn họng á khẩu không trả lời được, cuối cùng chỉ có thể cười khổ nói: "Có vẻ... em thực sự muốn chia tay..."
"Ừ, chúng ta đều là người trưởng thành, hiểu rất rõ bản thân muốn gì, Chang Yoon, vui họp vui tan." Eunjung nhìn phản ứng của đối phương, hẳn đã đạt được hiệu quả mong muốn, chia tay nhưng thoải mái hơn, có thể kết thúc sớm mối quan hệ không rõ ràng này.
Để tỏ là người đàn ông hào phóng, Kim Chang Yoon còn cố ý đưa Eunjung về nhà, Eunjung không từ chối, cô không muốn quan hệ trong tương lai của hai người quá gay gắt, có thể sau này còn liên quan đến công việc, không cần thiết đoạn tuyệt quan hệ.
Sau cơn bão, nhiệt độ giảm xuống mấy độ, ít oi bức hơn mấy ngày trước, ngược lại cũng dễ chịu chút.
Buổi tối, Jiyeon ngồi tréo nguẩy hai chân trước khu nhà, hắt xì nhai khoai tây chiên, uống coca, đồ ăn vặt với nước có ga biểu thị tâm trạng không tốt của cô.
Buổi chiều các cặp đôi vào ra, đi qua mặt Jiyeon, chướng mắt, cô hung bạo gặm bánh quy trong tay, thiếu chút nữa cắn đứt nửa ngón tay.
Tình yêu và sự nghiệp, phải chi làm cô hài lòng thì đỡ rồi ~
Để dành nửa bịch bánh quy cho mèo hoang, một túi đồ ăn vặt to cũng bị diệt gần hết, Jiyeon đứng dậy duỗi người, các đốt ngón tay kêu "cụp cụp", xem ra hôm nào phải đi tập cho chảy chút mồ hôi mới được.
Một đôi tình nhân ôm nhau trước khu nhà, từ trước đến nay Jiyeon sẽ không nhìn mấy cảnh chán ngấy này, để tránh thể xác và tinh thần bị đả kích, nhưng lần này cô liếc mắt nhìn, vì dáng người nữ đẹp, nhất là... cái mông.
Jiyeon mơ tưởng cơ thể người cùng giới, chắc là từ sau đại học, so với nam giới, dáng người con gái lồi lõm, da mịn, hương thơm thấm vào ruột gan, rất hấp dẫn Jiyeon.
Jiyeon không thích nam giới, đồng thời cũng không có gan theo đuổi nữ giới, hận không thể dán một chữ "cong" trên trán, sao không có ai cùng giới chủ động quyến rũ cô hết?! Cho dù bị áp, Jiyeon cũng cam tâm tình nguyện... Có vẻ, sức hấp dẫn bạn cùng giới của cô là con số không.
Eunjung... thảo nào thấy người này hơi quen, Jiyeon đi gần, có thể thấy rõ ràng.
"Anh rất tò mò người đàn ông nào mới có thể lấy được em, dù thế nào, chắc chắc người đó rất tài giỏi..." Kim Chang Yoon ôm Eunjung một cái, nhẹ giọng nói, "Nhất định hôn lễ phải mời anh, cho dù anh không phải chú rể."
Eunjung chủ động kết thúc cái ôm ba giây này, "Anh cũng rất giỏi, sẽ có người con gái tốt hơn chờ anh."
Jiyeon không nghe rõ họ đang nói gì, chỉ là tư thế rất ái muội, như cặp đôi yêu đương cuồng nhiệt, cô nhịn không được "chậc chậc chậc" cảm thán, quả nhiên, có mạnh mẽ thế nào thì khi ở vị trí của người vợ cũng "nũng nịu" thôi.
Lại không công bằng, ái tình sự nghiệp thu hoạch song song, sao chuyện tốt gì cũng rơi vào tay Eunjung?
"Lái xe chậm thôi, gặp sau."
"Jiyeon——" Eunjung nói tạm biệt với Kim Chang Yoon xong, gọi Jiyeon đang chậm rì rì đi ngang qua, nhiều năm như vậy, cái tính "không coi ai ra gì" của Jiyeon không thay đổi chút nào.
Cho đến nay, Eunjung đã quen được mọi người vây quanh, cô đi đến đâu cũng trở thành tiêu điểm được người khác chú ý, chỉ có Jiyeon, lùn một mét sáu lăm, chưa bao giờ để ý tới cô.
Mọi người đều nói Eunjung cao ngạo, nhưng Eunjung nghĩ Jiyeon xấu xa cao ngạo hơn nhiều. Mặc kệ Jiyeon không thấy hoặc cố ý né tránh, Eunjung chưa từng bị "lơ" như vậy, nói thật, cô có hơi tò mò muốn biết Jiyeon là một người như thế nào?
"Cô rất ghét tôi?" Đây là ấn tượng đầu tiên của Eunjung về Jiyeon.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Eunyeon- Jijung ] Khi Park Jiyeon biết yêu.!
FanfictionHahm Eunjung Love Park Jiyeon.