Chương 133

605 29 2
                                    

Edit: Akito

Tư Đồ Kình Vũ căn bản không muốn để cho Ninh Thư đi cùng Lạc Quân Diễm, chuyện này có chút không giống với cốt truyện lúc trước.

Ninh Thư hơi chút tưởng tượng sẽ hiểu được, Tư Đồ Kình Vũ vẫn chưa đạt được thân thể của nàng, không chiếm được là tốt nhất, quá dễ dàng đến tay liền không biết quý trọng.

Hiện tại lại xuất hiện một tên Nhiếp chính vương, mắt thấy chính là gia hỏa không có lòng tốt, địa vị cao hơn hắn, quyền thế lớn hơn hắn, lớn lên cũng đẹp trai hơn hắn, trong lòng Tư Đồ Kình Vũ liền lập tức cảm thấy nguy hiểm, vì tôn nghiêm nam nhân của mình cũng muốn giằng co.

Đồ ăn thì cướp hương, nữ nhân thì cướp mỹ, quả nhiên người đều là tiện.

Lạc Quân Diễm bá đạo nói: "Mỹ nhân như nàng nên được che chở thật tốt, chứ không phải chịu khổ trong tay một tên đồ tể như ngươi, ở trước mặt mọi người, đem người ta trói lại dạo phố, Tư Đồ tướng quân, ngươi không biết rằng ngươi làm như vậy rất quá phận sao?"

"Nàng là nữ nô của bổn tướng, bổn tướng muốn làm gì thì làm, có liên quan gì với Vương gia đây." Gương mặt Tư Đồ Kình Vũ lạnh lùng nói.

"Bổn vương đã từng nói qua rồi, về sau nàng chính là người của bổn vương, cho dù là nữ nô, bổn vương cũng có thể cho nàng thân phận cao quý, Tư Đồ Kình Vũ, nhớ kỹ thân phận của ngươi, ngươi có tư cách gì tranh giành với bổn vương." Lạc Quân Diễm mang theo khinh thường nói.

Đời này Tư Đồ Kình Vũ hận nhất chính là người khác khinh thường hắn, hiện tại Lạc Quân Diễm dùng thân phận xem thường hắn, dùng thân phận áp bách hắn, sắc mắt Tư Đồ Kình Vũ nháy mắt liền khó coi.

"Thế thì Vương gia muốn làm như thế nào, Tư Đồ Kình Vũ ta phụng bồi đến cùng." Sắc mặt Tư Đồ Kình Vũ nghiêm túc, không chút nhượng bộ.

Ninh Thư liền đứng bên cạnh quan sát hai tên nam nhân này tranh đấu, nàng một người trong cuộc đều không có quyền lợi nói chuyện cũng là quá khổ bức.

Ninh Thư tức thì dùng biểu tình ứa nước mắt muốn khóc nhìn hai người này, bắt lấy quần áo trên ngực, bày một bộ dạng đã chịu tổn thương, bi thương nói: "Các ngươi sao có thể làm như vậy, ta là người không phải đồ vật, ta cũng có suy nghĩ của mình, không phải đồ vật để các ngươi tranh tới tranh lui, các ngươi có thể tôn trọng ta một chút hay không, hu hu hu..." Ninh Thư một bên lau nước mắt, một bên nện từng bước nhỏ bỏ chạy, cũng mặc kệ người trong phòng muốn đánh nhau hay làm cơ.

"Tiểu thư, từ từ, đợi nô tỳ." Nguyệt Lan lập tức đuổi theo Ninh Thư.

Ninh Thư quay đầu lại thấy tiểu nha đầu bay nhanh đuổi theo, vội vàng nhanh hơn tốc độ, Nguyệt Lan ở phía sau la to: "Tiểu thư, người chờ nô tỳ một chút a."

Ninh Thư thật sự chạy đến mệt lã, vịn lan can thở dốc, Nguyệt Lan thiếu chút nữa phải sặc khí, thở hổn hển hỏi: "Tiểu thư, người... Người chạy nhanh như vậy làm cái gì?"

"Ngươi dùng sức đuổi ta, ta sao có thể không chạy." Ninh Thư nói, "Coi như rèn luyện sức khỏe."

Hai người về tới Tú Lâu, Ninh Thư rót một cốc nước lớn, Nguyệt Lan bẹp miệng hỏi: "Tiểu thư, vì cái gì không đi cùng Nhiếp chính vương đây, Nhiếp chính vương tốt hơn tên tướng quân kia nhiều, tên tướng quân kia còn muốn đánh người."

Bút ký phản công của nữ phụ pháo hôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ